CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN NĂM B

Thứ sáu - 23/08/2024 06:09


CHÚA NHẬT XXI THƯỜNG NIÊN NĂM B
Gs 24,1-2a.15-17.18b; Êp 5,21-32; Ga 6,54a.60-69

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: "Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?" 61 Nhưng Đức Giêsu tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: "Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? 62 Thế thì anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? 63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. 64 Nhưng trong anh em có những kẻ không tin". Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giêsu đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp: "Vì thế, Thầy bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho". 66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi với Người nữa. 67 Vậy Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: "Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?" 68 Ông Simon Phêrô liền đáp: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa".

CÁC BÀI SUY NIỆM
SUY NIỆM 1: GẮN BÓ VỚI CHÚA KITÔ - Lm. Phêrô Nguyễn Văn Quang
SUY NIỆM 2: BỎ THẦY CON BIẾT THEO AI? - Lm Giacôbê Tạ Chúc
SUY NIỆM 3: THEO CHÚA CŨNG LẮM HẠNG NGƯỜI - Lm. Giuse Nguyễn Thành Long
SUY NIỆM 4: LỜI NGÀI LÀ SỨC SỐNG CỦA CON - Lm.Antôn
SUY NIỆM 5: “BỎ THẦY, CHÚNG CON BIẾT ĐẾN VỚI AI?” - Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
SUY NIM 6: TRUNG THÀNH ĐI THEO CHÚA - Lm. Fx. Lê Văn Nhạc
SUY NIỆM 7: LỜI BAN SỰ SỐNG - Lm. Inhaxiô Trần Ngà
SUY NIỆM 8: LÒNG TRUNG THÀNH - Lm. GB. Nguyễn Minh Hùng
SUY NIỆM 9: CHỈ THẦY MỚI CÓ LỜI HẰNG SỐNG - Lm. Giuse Vũ Khắc Nghiêm

SUY NIỆM 1: GẮN BÓ VỚI CHÚA KITÔ

Lời Chúa: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời” (Ga 6,68).
Nhập lễ:
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Phụng vụ Lời Chúa chúa nhật 21 thường niên hôm nay cho chúng ta thấy nhiều người không chấp nhận và bỏ đi sau lời Chúa Giêsu loan báo:  “Thịt Ta thật là của ăn và máu Ta thật là của uống”. “Ai ăn thịt và uống máu Ta thì được sống đời đời”. Nhưng nhóm Mười Hai tông đồ đã tuyên tín gắn bó với Chúa Giêsu: 
Lời Thầy quả thật chói tai !
Nhưng ban sự sống cho ai tin Thầy.
Phê - rô thẳng thắn, giãi bày,
Bỏ Thầy con biết theo ai bây giờ ?
Phần ta, tin Chúa hay chờ ?
Theo gương Thánh Cả tôn thờ tin yêu.
Hiệp dâng thánh lễ hôm nay, xin Chúa giúp chúng ta biết kiểm điểm lại thái độ đức tin của mình đối với Chúa, nhất là đối với Lời Chúa dạy trong Thánh Kinh, trung thành đi theo Chúa để được hưởng sự sống hạnh phúc muôn đời. Trong tâm tình đó, giờ đây chúng ta hãy thành tâm sám hối.
Sám hối:
X. Lạy Chúa, Chúa là Chiên Thiên Chúa, Đấng cứu độ trần gian. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
X. Lạy Chúa Kitô, Chúa có những lời ban sự sống đời đời. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.
X. Lạy Chúa, Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng biết Ta”. Xin Chúa thương xót chúng con.
Đ. Xin Chúa thương xót chúng con.
Kết: Xin Thiên Chúa toàn năng thương xót, tha tội và dẫn đưa chúng ta đến sự sống muôn đời.
CĐ: Amen.
Suy niệm:
Kính thưa quý ông bà anh chị em,
Cuộc sống là những chuỗi ngày lựa chọn, nhưng có nhiều người cứ mãi chọn sai nên không thể hạnh phúc. Cuộc sống của dân Israel năm xưa, cũng như cuộc sống của mỗi người chúng ta hôm nay luôn bị giằng co giữa Thiên Chúa và thế tục, hứa trung thành với Thiên Chúa nhưng rồi lại bỏ Chúa. Vì thế, phụng vụ Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta gắn bó với Chúa Kitô: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”.
Thưa anh chị em, dân Israel được Thiên Chúa yêu thương giải thoát họ khỏi ách nô lệ của người Ai cập. Dẫn đưa họ vào đất hứa với bao vui sướng: đất đai phì nhiêu, cây trái tốt tươi, đời sống thoải mái khác xa với những ngày lang thang trong hoang địa. Nhưng họ đã sớm quên đi bao kỳ công Thiên Chúa đã làm cho cha ông họ và chính họ để có được ngày hôm nay, bởi họ tiếp cận với một nếp sống cầu an, hưởng thụ và với những nghi lễ theo bản năng thấp hèn. Vì thế, ông Giôsuê, người kế vị Môsê dẫn dân vào đất hứa đã triệu tập các vị đại diện dân chúng tại Sikem và mời gọi họ quyết định lựa chọn: thờ Thiên Chúa hay thờ các thần ngoại?. Ông Giôsuê nói cho mọi người biết quyết định của ông và gia đình ông: “Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”. Các đại biểu đã đồng thanh tuyên bố rằng: “Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại”. Dân Israel đã khôn ngoan sáng suốt lựa chọn Thiên Chúa và nhớ lại những kỳ công mà Thiên Chúa đã làm cho cha ông họ và chính họ. Họ đã không tỏ ra vô ơn, tham lợi mà vội bỏ Thiên Chúa để chạy theo những thần của dân ngoại.
Vào thời Chúa Giêsu cơn cám dỗ bỏ Chúa cũng đã có lần xảy ra. Sau khi Chúa Giêsu tuyên bố: “Thịt Ta thật là của ăn và máu Ta thật là của uống”. Uống máu xúc vật đã là điều cấm kỵ, vậy mà Chúa Giêsu quả quyết: “Ai ăn thịt và uống máu Ta thì được sống đời đời”. Nghe đến đây, nhiều người Do thái đã lần lượt bỏ Người mà đi. Chính các môn đệ của Chúa Giêsu cũng nói với nhau rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!”. Thánh Gioan còn ghi lại: “Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui, không còn theo Người nữa”. Đứng trước lời tuyên bố của Chúa Giêsu xem ra có vẻ “chói tai”, thì Phêrô đại diện Nhóm Mười Hai vẫn không tỏ ra nao núng khi Chúa Giêsu hỏi nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?”. Simon Phêrô thay mặt nhóm Mười Hai đã cảm nhận được quyền lực của Chúa Giêsu và thưa với Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa”.
Có câu chuyện kể rằng, một người da trắng và một người thổ dân cùng nghe giảng. Người thổ dân cảm động xin nhập đạo ngay. Còn người da trắng cũng cảm động nhưng cả năm sau mới nhập đạo. Trong một buổi phụng vụ, người da trắng hỏi: Tôi phải mất một thời gian mới có lòng tin, sao anh có lòng tin sớm thế?. Người thổ dân đáp: Này bạn, có vị hoàng tử hứa cho chúng ta chiếc áo mới. Bạn nhìn vào áo mình, tự nhủ: “Áo mình còn đẹp, để mai sau hãy lấy”. Còn tôi, tôi nhìn vào tấm chăn cũ kĩ của mình, thấy nó chẳng ra gì, nên vội vàng đến nhận áo mới. Bạn ạ, bạn đã có chút khôn ngoan, nên bạn còn muốn dùng chúng. Còn tôi, tôi không có, nên tôi mau mắn đón nhận sự khôn ngoan của Chúa Giêsu.
Kính thưa quý ông bà anh chị em,
Niềm tin và tình yêu đã là động lực giúp con người khôn ngoan lựa chọn Chúa và trung thành gắn bó với Người. Thế nhưng, sống trong một thế giới không ngừng đổi thay, con người dễ bị lôi kéo vào thái độ thay lòng đổi dạ, giao ước hôn nhân bị đổ vỡ: đến với nhau, sống với nhau, rồi bỏ nhau. Nhiều Kitô hữu cũng đối xử với Chúa như thế: theo Chúa rồi bỏ Chúa. Có lẽ chúng ta đây cũng nhiều lần bị cám dỗ bỏ Chúa. Thánh Phaolô khuyên các tín hữu hãy phục tùng nhau trong sự kính sợ Thiên Chúa. Ngài cũng dùng hình ảnh của vợ chồng trong đời sống hôn nhân gia đình, để nói lên mối dây chặt chẽ giữa các tín hữu với Chúa Kitô. Hôm nay, chúng ta hãy suy nghĩ lại cuộc hành trình đi theo Chúa, và chúng ta tha thiết xin Chúa đừng để chúng ta bỏ Chúa bao giờ, bởi vì, như lời Thánh Phêrô tuyên xưng: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”.
Nguyện xin Chúa là nguồn mạch tình yêu và sự khôn ngoan, giúp chúng ta khôn ngoan sáng suốt lựa chọn Chúa và trung thành đi theo Chúa để được hưởng sự sống hạnh phúc muôn đời. Amen.
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Quang.

SUY NIỆM 2: BỎ THẦY CON BIẾT THEO AI?

Đời người là một chuỗi liên kết giữa những chọn lựa và quyết định.Chọn lựa luôn đi kèm theo một trách nhiệm, sự liên đới với những người khác.Chọn lựa đúng, đời sẽ hạnh phúc, nếu không sẽ là bất hạnh.Những người Do Thái không chọn Chúa, vì họ không tin Ngài.Các môn đệ cũng vậy, một số bỏ đi khi Chúa nói về Bí Tích Thánh Thể. Chỉ một số ở lại, vì họ tin Chúa Giêsu có Lời ban sự sống.
Thử thách trong chọn lựa
Có một chủ nông trại nọ thuê một người thanh niên đến nhặt khoai tây cho nông trại.Công việc hết sức đơn giản, hằng ngày anh này chỉ có một việc là ngồi phân lọai các củ khoai tây và cho vào sọt.Lớn theo lớn, trung bình theo trung bình và nhỏ theo nhỏ. Sau một thời gian, anh thanh niên đến gặp ông chủ và xin nghỉ việc. Được hỏi lý do, anh ta giải thích:công việc ông giao phó không phải là công việc nặng nhọc, nhưng điều làm cho tôi nhức óc đó là phải chọn lựa.
Dân Do Thái chọn Chúa
Cách đây gần ba ngàn năm, Giôsuê cũng bảo tòan dân Israel phải dứt khóat chọn lựa:Hôm nay các ngươi phải chọn, hoặc thờ các thần, họăc thờ Thiên Chúa(Gs24,15).Thú vật dường như không có chọn lựa và quyết định, chúng chỉ sống theo bản năng.Con người có lý trí và tự do, nhất là con người biết chọn lựa hướng đi cho cuộc đời của mình. Thánh Phêrô là người đã mạnh mẽ nói lên chọn lựa căn bản và dứt khóat của mình:" Ông Si-mon Phêrô liền đáp:"Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời"(Ga 6,68).Quả vậy, sai lầm lớn lao của con người là thay vì chọn Thiên Chúa để tôn thờ, họ lại đi chọn các thụ tạo để suy tôn.Danh vọng, tiền tài, lạc thú, chúng chỉ là những phương tiện, giúp cho con người hòan thành sứ mạng của mình trên trần gian này.Chúng không phải là cứu cánh, càng không phải là đích điểm của cuộc đời.
Con người chọn lựa
Chọn lựa bao giờ cũng phải mất mát và hy sinh.Khi tôi quyết định chọn cuộc đời sống độc thân để tôn thờ Thiên Chúa, và phụng sự anh em, thì đồng thời tôi phải hy sinh cả một đời sống gia đình bình thường như bao người khác.Hoặc khi anh chọn một người phụ nữ làm vợ mình thì anh phải dứt khóat với những người đàn bà khác, nếu không gia đình sẽ tan vỡ và hôn nhân trở thành đại họa.Thiên Chúa ban cho con người có tự do, chính vì điều đó mà con người có quyền chọn thiên đàng hay hỏa ngục. Một khi khước từ Thiên Chúa, con người sẽ không còn xem người khác là anh em mình.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết chọn Chúa làm gia nghiệp của đời mình. Chọn Chúa chứ không phải là công việc hằng ngày. Bởi nếu chọn công việc của Chúa thì lúc thất bại con sẽ dễ dàng bỏ Chúa. Còn khi con chọn Chúa, thì không gì có thể làm con xao động.Mục vụ thì đầy ắp những công việc, bề bộn những chương trình, kế họach thì đan kín thời gian.Sẽ là vô ích, nếu như con không nhận ra thánh ý Ngài là tất cả, có Ngài đời sẽ tràn trề niềm hoan lạc tuổi xuân.Như các môn đệ không bỏ ra đi, con cũng xin thân thửa cùng Chúa:"Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa"(Ga,68-69).

Lm Giacôbê Tạ Chúc

SUY NIỆM 3: THEO CHÚA CŨNG LẮM HẠNG NGƯỜI

Chúa Giêsu xuất hiện rao giảng Tin Mừng, làm các phép lạ và dân chúng lũ lượt đi theo Ngài. Thế nhưng những kẻ đi theo Ngài là một đám đông ô hợp, đủ hạng người. Tin Mừng cho chúng ta thấy ít là có 4 hạng người đi theo Chúa.

- Hạng người theo Chúa vì tính hiếu kỳ:

Thấy Chúa Giêsu giảng dạy lôi cuốn, giáo lý mới mẻ hấp dẫn, nhất là được chứng kiến một loạt các phép lạ lớn lao phi thường, họ đi theo. Đây là hạng người theo Chúa chỉ vì tính hiếu kỳ của mình: "Dập dìu người đi, tớ cũng đi"; "Thấy hay thì vỗ tay vào". Chính vì thế khi nghe Chúa Giêsu nói những lời chói tai, khó hiểu, họ đã nghi ngờ không biết ông Giêsu này có thật là Đấng Tiên Tri phải đến hay không; hay ông ta chỉ là người hâm hẩm. Thậm chí có lần người nhà đã từng cho rằng Ngài bị mất trí, nên đi tìm đẩ bắt ngài về. Và một khi lòng hiếu kỳ bị thương tổn, họ đã bỏ Chúa mà không một chút luyến tiếc.
- Hạng người theo Chúa vì mục đích kinh tế:
Đây là những người có lối sống thực dụng. Mối quan tâm của họ chỉ là cơm áo gạo tiền và những nhu cầu đời tạm này, một hình thức "đạo gạo" của thập niên 60, 70 tại Việt Nam chúng ta. Đối với họ, Chúa Giêsu xuất hiện như một vị cứu tinh với vai trò giải thoát chúng sinh khỏi đau khổ và nghèo đói của kiếp người, qua những phép lạ: hoá bánh ra nhiều, làm nên những mẻ cá lạ lùng, tay không chữa bệnh, phục sinh kẻ chết... Điều này lý giải tại sao họ đã ùn ùn đi theo Chúa Giêsu tựa đàn kiến phát hiện được con mồi. Đơn giản vì theo Chúa Giêsu, họ sẽ không lo vất vả làm lụng, không sợ hạn hán lụt lội, hay kinh tế khủng hoảng,... Theo Chúa Giêsu, họ sẽ có bảo hiểm y tế cả đời. Dịch cúm H1N1 cũng chẳng ngán, nan y Siđa cũng chẳng tè, v.v... Cứ trực chỉ lương y Giêsu là được chữa lành hết, chẳng phải tốn một đồng nào. Tắt một lời, Giêsu đem lại cho họ qúa nhiều lợi lộc về mặt kinh tế.

Thế nhưng, cũng chính vì "Chúa tể họ thờ là cái bụng", nên khi thấy Đức Giêsu suốt ngày chỉ nói đến một thứ lương thực thiêng liêng trừu tượng, đến một thứ của ăn linh hồn đâu đâu, họ đành phải ngậm ngùi giã từ Ngài. Giã từ Ngài để trở về với "án phạt của tổ tông xưa": đổ mồ hôi sôi nước mắt hầu có của nuôi thân. Lơ tơ mơ, vợ con ở nhà chết đói như chơi !

- Hạng người theo Chúa vì động cơ chính trị:

Danh vọng, quyền lực trần thế là điểm nhắm của những người này khi men theo dấu chân của Đức Giêsu. Bởi đó, khi thấy Đức Gêsu ban đầu xuất hiện như một Mêsia trần thế, làm nhiều điều hiển hách phi thường, họ tưởng Ngài sẽ làm một cuộc đại cách mạng lật đổ thế lực Rôma ngoại bang, đem lại hưng thịnh cho đất nước. Dù chưa dám nói ra, nhưng trong lòng họ vẫn nuôi hy vọng một ngày nào đó họ sẽ được đổi đời, sẽ thoát khỏi cái kiếp làm "phó thường dân" dài dài, nhờ vào cái ô dù to tướng của ông Giêsu này. Nói cách khác, đi theo Chúa Giêsu, chắc chắn sẽ kiếm được một chổ đứng, một địa vị nào đó để lên hương với đời và lên mặt với người.
Tuy nhiên, khi nghe Chúa Giêsu chỉ thao thao diễn giải về một thứ đạo lí phục vụ hi sinh, hiến thân quên mình..., họ cảm thấy thất vọng và đành rút lui trong trật tự.
- Hạng người theo Chúa vì xác tín rằng Chúa mới có Lời ban sự sống đời đời:

Tiêu biểu cho hạng người này là Nhóm Mười Hai. Dẫu rằng ban đầu, động cơ đi theo Chúa cũng còn rất trần tục: họ muốn kiếm "chút cháo" cho gia đình và "chút công danh sự nghiệp" cho bản thân... Nhưng khi được Chúa Giêsu thanh tẩy, gạn lọc, họ đã dần xác tín vào Ngài và đã đón nhận mạc khải của Ngài với trọn cả tâm hồn. Họ đã nhận ra Lời của Chúa Giêsu có khả năng mang lại sự sống đời đời và họ cũng tin nhận nguồn gốc thần linh của Chúa Giêsu, qua vị đại diện là Phêrô: "Bỏ Thầy con biết theo ai. Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Chính Thầy là Đấng thánh của Thiên Chúa." Và từ niềm xác tín đó, các ông đã chân thành tín thác đi theo Chúa trọn đời dù có phải chịu nhiều thử thách gian truân trong cuộc đời. Tất nhiên vòng nguyệt quế mà Chúa Giêsu hứa ban cho người chiến thắng đã thuộc về họ. Sự sống đời đời chính là phần thưởng lớn lao mà họ đã giành được nhờ Đấng đã ban sức mạnh cho họ.

Phần tôi thì sao ? Tôi có được niềm xác tín như các tông đồ là "Bỏ Thầy con biết theo ai. Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời" hay không ?

Thực tế, nhiều người đã tự nguyện bỏ Chúa, bỏ ngày Chúa Nhật để đi theo tiếng gọi của tình ái, tiếng gọi của tiền tài, tiếng gọi của đủ thứ thú vui hưởng thụ... Hậu quả là một khi bỏ Chúa thì đời họ sẽ bơ vơ như cánh chim trong khung trời lộng gió. Một khi bỏ Chúa thì đời họ sẽ như chiếc thuyền dật dờ trên biển cả mêng mông. Một khi bỏ Chúa thì tương lai đời họ sẽ trở nên mịt mờ vô định. Và một khi bỏ Chúa thì đời họ sẽ như một cuộc hành trình cô đơn buồn bã.

Chớ gì trong mọi hoàn cảnh, chúng ta luôn chọn Chúa, chọn Chúa làm gia nghiệp đời mình. Để cuộc đời mình dẫu vẫn là một cuộc hành trình dài, vẫn là cánh chim trong khung trời lộng gió, vẫn như chiếc thuyền giữa biển cả mêng mông; nhưng trong cuộc hành trình đó, đã có Đức Giêsu Kitô đồng hành, cánh chim biết hướng bay, con thuyền có người lèo lái và cuộc đời chúng ta chắc chắn sẽ về tới bến bờ bình an hạnh phúc.
Lm. Giuse Nguyễn Thành Long

SUY NIỆM 4: LỜI NGÀI LÀ SỨC SỐNG CỦA CON

Trong cuộc sống, chắc ít nhiều người đã từng rơi vào hoàn cảnh này: Trong khi chúng ta đang cố gắng hết sức và lấy lòng chân thành, lấy tình yêu của một người cha người mẹ, để giải bày và phân tích cho con cái hiểu điều đúng điều sai, cái nào tốt cái nào xấu; nhưng chúng cứ phớt lờ, phản bác, không chịu vâng nghe. Không biết lúc đó cảm giác của chúng ta như thế nào? Chắc vừa buồn vừa xót lắm phải không anh chị em?
Bài Tin mừng hôm nay cho ta biết, Chúa chúng ta cũng đã từng rơi vào hoàn cảnh như thế. Với tình yêu thương của một vị Mục tử nhân lành, Chúa Giêsu cho biết “Ngài chính là bánh hằng sống từ trời xuống, ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời” (Ga 60,51). Và Ngài đã tìm mọi cách để giúp cho con người hiểu và tin nhận giá trị của Bánh Trường Sinh, hầu con người được cứu độ.
Cứ tưởng chừng như tình yêu ấy của Chúa Giêsu sẽ được đáp trả một cách cân xứng. Nhưng không, Thánh Gioan cho biết, nhiều môn đệ đã rút lui, không còn đi theo Người nữa. Họ đã khước từ lời mạc khải của Chúa Giêsu với một lý do hết sức đơn giản: “Lời này nghe chướng tai quá” (Ga, 60,60).
Không chướng tai sao được, khi ai đó đang thích thú với việc buôn gian bán lận thì lời Chúa lại bảo: hãy tôn trọng sự thật và giữ sự công bằng; khi ai đó đang đùn đẩy trách nhiệm phụng dưỡng các đấng sinh thành thì lời Chúa lại vang lên: hãy thảo kính cha mẹ; khi ai đó đang lén lút phản bội người bạn đời thì lời Chúa lại nói: chớ ngoại tình; và khi ai đó đang thù hằn giận dỗi chồng con và anh chị em mình thì lời Chúa lại khẽ nhắc: yêu người chớ ghen ghét,… Những lúc như thế đừng ai nghĩ rằng lời Chúa đang xoi mói chúng ta. Không, lời Chúa không xoi mói nhưng là đang soi sáng cho chúng ta, để mỗi người biết quay đầu và bước đi trên nẻo chính đường ngay.
Chúng ta vẫn thường đọc: “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng dẫn đường cho con đi” (Tv 119,105). Chúng ta vẫn thường hát: “Lời Ngài là sức sống và là ánh sáng đời con”. Ước gì chúng những lời ấy cũng chính là niềm xác tín của mỗi người, để cũng giống như Thánh Phêrô trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta nhận ra được chỉ có lời “Chúa mới đem lại cho ta sự sống đời đời”(Ga 60,68).
Và để kết thúc, chúng ta cùng lặp lại những ca từ quen thuộc thay cho lời cầu nguyện chân thành của chúng ta: “Xin cho con biết lắng nghe, lời Ngài gọi con trong đêm tối. Xin cho con biết lắng nghe, lời dạy con lúc lẻ loi. Xin cho con cất tiếng lên, trả lời vừa khi con nghe Chúa. Xin cho con biết thân thưa: lạy Ngài, Ngài muốn con làm chi?”. Amen.
Lm.Antôn

SUY NIỆM 5: “BỎ THẦY, CHÚNG CON BIẾT ĐẾN VỚI AI?”


Đối diện với các biến cố trong cuộc đời, nhiều lúc chúng ta phải đặt mình trước những chọn lựa. Trong bài đọc I, ông Giôsuê triệu tập mười hai chi tộc Israel và muốn họ phải lựa chọn: hoặc là phụng thờ Thiên Chúa, Đấng đã giải thoát họ khỏi ách nô lệ Ai Cập và dẫn dắt họ vào Đất Hứa, hoặc là thờ cúng các thần ngoại giáo. Dân chúng trả lời: “Đức Chúa đã gìn giữ chúng tôi trên suốt con đường chúng tôi đi... Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi.”
Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu cũng đặt các môn đệ trước sự chọn lựa quan trọng: theo Người hoặc bỏ Người. Tin Mừng theo thánh Gioan trong các Chúa Nhật vừa qua cho chúng ta nghe những đoạn trích trong diễn từ của Chúa Giêsu về bánh hằng sống. Người nhận mình là bánh từ trời xuống. Người còn xác định rằng bánh Người cho ăn là thịt của Người, và rượu Người cho uống là máu của Người. Người còn khẳng định rằng ai ăn thịt và uống máu Người thì được sống đời đời.
Khi nghe Chúa Giêsu tuyên bố như thế, người Do Thái không hiểu nổi và không thể chấp nhận được nên lần lượt bỏ đi. Và một số môn đệ cũng quyết định bỏ Người. Chúa Giêsu quay lại hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Hình như Chúa không muốn nài nỉ để giữ các môn đệ lại. Người để họ tự do. Không ai có thể ép buộc tình yêu và tự do của người khác. Đại diện cho nhóm Mười hai, Phêrô trả lời: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”. Và họ quyết định ở lại với Chúa Giêsu.
Hôm nay, Chúa Giêsu cũng hỏi mỗi người chúng ta: “Còn con thì sao, con muốn theo Ta không?” Tin vào Chúa Kitô là một hồng ân, một món quà được trao tặng nhưng không. Chúa Giêsu xác quyết: “Không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho. Thiên Chúa ban tặng đức tin cho chúng ta. Người mời gọi nhưng không ép buộc. Việc đáp trả tùy thuộc ở mỗi chúng ta.
Chúng ta được tự do để đáp lại lời mời gọi bước theo Chúa hay không. Nhưng một khi đã quyết định theo Chúa thì chúng ta phải giữ các huấn lệnh của Người, sẵn sàng đi theo Người đến cùng. Con đường theo Chúa đòi hỏi nơi chúng ta nhiều cố gắng, vì đó là con đường thập giá. Chúng ta có thể tự hỏi đâu là chất lượng và chiều sâu của đời sống chúng ta khi theo Chúa? Sống theo những giáo huấn của Chúa Giêsu là sẵn sàng thay đổi bản thân: thay đổi cách chúng ta nhìn về thế giới, về xã hội và về con người ; thay đổi cả thái độ và cách sống chúng ta. Theo Chúa Giêsu là chấp nhận không được nghỉ ngơi, là sẵn sàng lên đường với Người mọi lúc. Để lên đường với Chúa, chúng ta phải dám ra khỏi sự ích kỷ để chia sẻ với tha nhân, ra khỏi sự tự ái để tha thứ, ra khỏi những đam mê để sống cho những giá trị của Tin Mừng, và ra khỏi vùng an toàn của bản thân để đón nhận người khác và yêu thương họ như cách Chúa đã yêu thương chúng ta.
Sống theo Chúa, theo Lời của Người đôi khi khiến chúng ta trở thành những người “không giống ai”, những người làm chuyện ngược đời. Nhưng chúng ta đừng quên lời của Thánh Phêrô “Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời”. Sự sống đời đời là phần thưởng mà Chúa hứa ban cho những ai trung thành theo Chúa đến cùng.
Chuyện kể rằng: có hai người lính cầm súng vào một nhà thờ nọ. Trong lúc cộng đoàn tín hữu đang sốt sắng cầu nguyện, họ lên tiếng đe dọa: “Ai không bỏ đạo sẽ bị bắn tại chỗ; ai muốn bỏ đạo thì đứng sang bên phải”. Có một số người đã chọn đứng sang bên phải và được thả về nhà ngay. Những người ở lại chuẩn bị tâm hồn để chết cho đức tin Kitô giáo. Sau một vài phút thinh lặng ngột ngạt, hai người lính kia hạ súng xuống và ôn tồn nói: “Chúng tôi cũng là Kitô hữu. Sở dĩ chúng tôi hành động như vừa rồi vì muốn biết ai là người thực sự sẵn sàng chết cho đức tin của mình. Chỉ những người đó mới đáng tin cậy”. Nếu chúng ta ở trong câu chuyện này, chúng ta sẽ chọn gì?
Một câu chuyện khác: một chàng thanh niên viết thư cho người yêu: “Em yêu dấu, anh sẽ vượt trùng dương để nhìn đôi mắt bồ câu của em, dù chỉ trong khoảnh khắc; anh sẽ vượt qua tường lửa để đến gần em; anh sẽ trèo núi cao ngất trời để nói với em lời yêu thương. Anh yêu em mãi mãi…”. Dưới chữ ký, trong phần tái bút, chàng trai viết thêm câu này: “Thứ bảy tới, anh sẽ đến thăm em nếu trời không mưa nhiều”. Thật là mâu thuẫn giữa những lời tỏ tình và hành động cụ thể của người thanh niên ấy!
Chúng ta thấy mình nhiều khi cũng giống người thanh niên trong câu chuyện. Chúng ta nói thật hay với Chúa, nhưng chúng ta chỉ sống đức tin của mình trong những hoàn cảnh hay điều kiện thuận lợi mà thôi, còn lại thì chúng ta sống theo ý mình, sao cho có lợi cho mình nhất. 
Xin Chúa giúp chúng ta trung thành theo Chúa cho đến cùng, vì Người là đường, là sự thật và là sự sống, là Đấng duy nhất đem lại cho chúng ta niềm vui và hạnh phúc đích thật. Amen.
Lm. Giuse Vũ Thái Hòa

SUY NIỆM 6: TRUNG THÀNH ĐI THEO CHÚA 

Cha Maurice Zundel đã kể một câu chuyện: Trong căn phòng chỉ còn lại hai người: linh mục phụ trách tu viện và viên sĩ quan Xô Viết. Viên sĩ quan nói: Hiện giờ chỉ có hai chúng ta. Ông và tôi, không một ai chứng kiến. Vậy ông hãy nói sự thật, đừng sợ gì cả. Hãy nói cho tôi biết là ông không tin vào tất cả những chuyện về Chúa, Mẹ, trong tôn giáo mà ông vẫn tuyên xưng phải không?
Linh mục đáp: Có, tôi tin chứ!
Viên sĩ quan rút súng ra dí vào đầu linh mục: Nếu ông không chịu nói là ông không tin gì cả, tôi sẽ nổ súng.
Tưởng chừng như trước cái chết, con người sẽ phải khuất phục mọi sự. Nhưng không, linh mục vẫn thanh thản trả lời: Tôi tin chứ!
Viên sĩ quan buông súng xuống, ôm chầm lấy người linh mục. Ông reo lên: Quả thật, đây là điều tôi trông đợi. Đây là người tôi tìm kiếm. Vâng, thưa cha, bây giờ thì tôi cũng thế: Tôi tin Chúa Giêsu.
Anh chị em thân mến,
Có lẽ vị linh mục trong tu viện đó đã từng xác định sự chọn lựa đi theo Chúa của mình, nên cha mới có được một phản ứng dứt khoát, kiên trung, điềm nhiên đến như thế. Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi chúng ta xác định lại sự chọn lựa của chúng ta.
Bài đọc 1 đã cho ta thấy, bốn mươi năm về trước, dân Do Thái đã cam kết chọn Thiên Chúa trong Giao ước tại núi Sinai. Nhưng hôm nay họ đã đặt chân vào Đất Hứa, những năm tháng rong ruổi trong sa mạc đã qua, những ngày tháng đói khát thiếu thốn đã chấm dứt, và từ nay họ bắt đầu cuộc sống định cư, đất đai phì nhiêu, cuộc sống thoải mái. Trước hoàn cảnh mới này, niềm tin của họ có còn mạnh mẽ sốt sắng như xưa hay đã sớm bỏ quên Chúa để chạy theo các thần địa phương. Ông Giôsuê đã triệu tập đại hội ở Sikem để yêu cầu họ xác định lập trường. Và thật là cảm động, không phải chỉ có gia đình ông Giôsuê, mà cả toàn dân đã nói lên sự chọn lựa dứt khoát: “Không đời nào chúng tôi bỏ Đức Chúa mà đi thờ những thần khác”.
Khi Chúa Giêsu làm phép lạ bánh hóa nhiều, dân chúng theo Chúa rất đông. Nhưng từ phép lạ ấy, Chúa dẫn họ đến lương thực hằng sống: “Ai ăn thịt và uống máu Tôi, thì được sống muôn đời”. Nhưng họ cho rằng “lời này chói tai quá, ai mà nghe được”. Nên từ lúc đó, có nhiều người rút lui không còn đi theo Chúa nữa. Bấy giờ Chúa đặt thẳng vấn đề với Nhóm Mười Hai: “Cả anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Nhưng Phêrô đã đại diện các tông đồ xác định sự chọn lựa của mình: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết theo ai bây giờ? Thầy mới có những lời ban phúc trường sinh”.
Thưa anh chị em,
Sống trong một thế giới đổi thay không ngừng, con người dễ bị lôi kéo vào thái độ thay lòng đổi dạ. Ngày nay con người gặp nhiều thứ khủng hoảng, trong đó khủng hoảng về lòng trung thành là một vấn đề nghiêm trọng. Các hợp đồng kinh tế bị vi phạm, giao ước hôn nhân bị đổ vỡ, tình bạn bị phản bội. Ngay cả các kitô hữu nhiều lúc cũng bị cám dỗ bỏ Chúa hoặc không sống đúng ơn gọi của mình, nhất là khi đứng trước một biến cố hay một hoàn cảnh; một thử thách hay một cám dỗ; một nỗi buồn hay một niềm vui… Xã hội Việt Nam hôm nay đổi thay từng ngày, và sự đổi thay nhanh chóng ấy đang tác động mạnh trên đời sống đức tin của các kitô hữu. Ảnh hưởng tích cực có, mà tiêu cực cũng nhiều. Khá nhiều kitô hữu trước kia là những người đạo đức, nhưng nay không còn đứng vững trước sức tấn công của nền kinh tế thị trường, của tiền bạc, lạc thú, công việc kinh doanh. Có những người đang từ nghèo thành giàu mà quên Chúa. Và ngược lại, một số khác đang từ giàu thành nghèo cũng bỏ Chúa. Nhiều người không còn muốn bước theo Chúa vì không thể chấp nhận được những nổi ô nhục của thập giá trong đời mình. Cũng như những người không còn muốn trung thành với giáo huấn của Hội Thánh vì “lời này chói tai quá, ai mà nghe cho nổi?” Người môn đệ Chúa Kitô cần xác định lại để trung thành bước theo Chúa.
Từ lòng trung thành với Chúa sẽ dẫn đưa con người đến lòng trung thành với nhau, nhất là trong đời sống gia đình. Đời sống gia đình hôm nay cũng đang gặp khủng hoảng. Người ta cam kết thề hứa trung thành suốt đời, nhưng chỉ đi với nhau một đoạn đường ngắn để rồi sau đó chia tay nhau. Thánh Phaolô hôm nay mời gọi các bậc vợ chồng ngước nhìn lên mầu nhiệm Chúa Kitô yêu thương Hội Thánh để trung thành trong tình yêu hôn nhân.
Anh chị em thân mến,
Chúa muốn chúng ta trung thành và chúng ta cũng muốn trung thành. Nhưng trung thành bước theo Chúa không phải là điều dễ dàng. Quả vậy, có những lúc ta cảm thấy mình quá yếu đuối, tầm thường,quá bé nhỏ mỏng manh trước sức tấn công của thử thách, của cám dỗ, của tiện nghi vật chất, tiền bạc, thú vui, sắc dục, danh vọng, quyền lực… Chỉ có ơn Chúa mới có thể giúp ta trung thành đi theo Chúa: “Thần Khí mới làm cho sống, chứ huyết nhục chẳng có ích gì… Không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho”. Thánh Phêrô đã nhìn lên Chúa, để tiếp tục chọn lựa đi theo Chúa: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đi theo ai bây giờ? Thầy mới có những lời ban phúc trường sinh”. Quả thực, thánh Phêrô đã cảm nghiệm được Lời Chúa là ánh sáng, là niềm vui, là sự sống và Ngài đã an tâm tín nhiệm vào Chúa. Cũng thế, ở đại hội Sikem, dân Do Thái kiên quyết chọn Chúa vì đã nhận biết những việc kỳ diệu Chúa đã làm khi giải phóng họ khỏi ách nô lệ Ai Cập và đưa về Đất Hứa.
Mỗi người chúng ta hôm nay phải đích thân nói lên lời cam kết trong ơn gọi kitô hữu, ơn gọi hôn nhân hay ơn gọi dâng hiến. Chúng ta muốn chọn lựa một cách dứt khoát và vĩnh viễn, dù hôm nay ta chưa biết hết được những gì sẽ đến trong ngày mai. Sự chọn lựa ấy đòi ta tín trung. Và để tín trung trong ơn gọi, ta cần bắt đầu lại mỗi ngày, chỗi dậy mỗi ngày để “trung thành với tình yêu ban đầu” (Kh 2,4).
Chúa Giêsu Thánh Thể tự hiến trên bàn thờ và ở lại với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế chính là bằng chứng của tình yêu trung thành. Chúa là nguồn sự sống luôn tươi mới và là nguồn động lực để ta mãi mãi trung thành đi theo Chúa.
Lm. Fx. Lê Văn Nhạc

SUY NIỆM 7: LỜI BAN SỰ SỐNG 

Bảo rằng lương thực hằng ngày như cơm, như bánh có thể mang lại cho con người sự sống tạm bợ đời nầy là điều dễ chấp nhận, vì rõ ràng nhờ cơm bánh mà chúng ta có thêm sức mạnh để lao động hằng ngày.
Bảo rằng thuốc men và các chất bổ dưỡng làm gia tăng sinh lực cho con người thì cũng dễ hiểu thôi, vì chúng ta có thể cảm nhận hiệu quả ấy trước mắt.
Thế nhưng Lời tuyên xưng của thánh Phê-rô trong Tin Mừng hôm nay: “Thầy có những lời đem lại sự sống đời đời” là những lời khó thuyết phục, vì lời nói thoảng bay trong gió, chứ có phải là lương thực, là thuốc men đâu mà có sức kéo dài tuổi thọ của con người.
Thiên Chúa dùng Lời để tác tạo vũ trụ và thông ban sự sống.
Từ nguyên thuỷ, khi tất cả còn hư vô trống rỗng, Thiên Chúa đã dùng Lời mà tác thành vũ trụ và sáng tạo muôn loài. Mọi sự sống trong hoàn vũ, từ sự sống của các loài sinh vật đơn giản cho đến sự sống của loài người đều do Lời Chúa phán mà ra.
Sáng thế ký chương I viết: “Thiên Chúa phán: “Nước phải sinh ra đầy dẫy những sinh vật lúc nhúc,… liền có như vậy.”
Thiên Chúa phán: “Đất phải sinh ra các sinh vật tuỳ theo loại: gia súc, loài bò sát và dã thú tuỳ theo loại.” Liền có như vậy.
Thiên Chúa phán: “Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta…” Và từ Lời thần thiêng đó, con người đã được tạo thành và được thông ban sự sống. (Stk 1, 20.24.26)
Lời Chúa hồi sinh kẻ chết
Khi xuống thế làm người, Chúa Giêsu cũng dùng Lời thần thiêng của mình để phục hồi sự sống cho những kẻ chết.
Hôm ấy, khi Chúa Giêsu thấy người ta khiêng cậu con trai duy nhất của một bà goá ở thành Na-im đi chôn, người mẹ theo sau xác con gào khóc thảm thiết. Động lòng thương, Chúa truyền cho người khiêng đứng lại và Người dùng Lời của mình ban lại sự sống cho người thanh niên: “Hỡi thanh niên, Ta truyền cho anh hãy chổi dậy” (Lc 7,14), lập tức người chết được hồi sinh.
Rồi đến lượt La-da-rô đã chết đến bốn ngày, xác đã nặng mùi, thế mà Chúa Giêsu cũng chỉ dùng Lời của mình ban lại sự sống cho anh. “La-da-rô, hãy ra ngoài!”. Vừa nghe lời quyền năng đó, người chết đội mồ sống lại. (Gioan 11, 43)
Thế thì rõ ràng là Chúa Giêsu có những Lời truyền ban sự sống, nhưng không chỉ thông ban sự sống sinh vật tạm thời mà còn đem lại sự sống vĩnh cửu trên thiên quốc.
Khi giảng tại Hội Đường Ca-phác-na-um, Chúa Giêsu khẳng định Người chính là Bánh hằng sống, ai ăn thịt và uống máu Người sẽ được sống đời đời. Lời đó khiến dân chúng và các môn đệ bị sốc, không chấp nhận và tuần tự bỏ đi. Dầu vậy, thánh Phê-rô vẫn kiên vững tuyên xưng: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.” (Ga 6, 68)
Chúa Giêsu được mệnh danh là Ngôi Lời, đã hiện hữu từ trước muôn đời, “nhờ Người vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành” (Gioan 1, 1-3) thì chắc chắn Người có đủ quyền năng ban sự sống đời đời cho những ai tin nhận Người.
Nếu hôm nay trên thị trường có thuốc trường sinh, chắc chắn sẽ có nhiều người xô đẩy nhau quyết tìm mua bằng mọi giá. Thế mà nay Chúa Giêsu tặng ban miễn phí những Lời đem lại sự sống đời đời cho nhận loại, lẽ nào chúng ta lại thờ ơ.
Vậy thì cùng với thánh Phê-rô, chúng ta hãy tuyên xưng với tất cả lòng tin: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”.
Cùng với Mẹ Maria là Đấng hằng ghi nhớ và suy niệm Lời Chúa trong lòng, chúng ta hãy hấp thụ Lời Chúa vào tâm hồn, để Lời Chúa sinh hoa kết quả trong cuộc sống hằng ngày, nhờ đó mỗi người chúng ta được hưởng sự sống hoan lạc đời nầy và sự sống vĩnh cửu mai sau.

Lm. Inhaxiô Trần Ngà

 

SUY NIỆM 8: LÒNG TRUNG THÀNH 

Chúng ta vẫn thường hay nghe nói người này hứa dỏm, người kia hứa lèo. Chính bản thân nhiều khi cũng tỏ ra bực mình vì ai đó không giữ đúng lời hứa. Từ những chuyện nhỏ nhất, tầm thường nhất của cuộc sống, đến những vấn đề quan trọng nhất, người ta đều có thể bất trung thất tín. Ví dụ: Ai cũng biết, hôn nhân là mối dây ràng buộc chặt, nhưng người ta vẫn phản bội nhau. Một hợp đồng kinh tế vừa mới ký xong, có thể vì lợi lộc riêng tư, người ta vẫn phản bội hợp đồng đó. Một hiệp ước hòa bình giữa hai đảng phái đã được ký kết để đừng chém giết nhau nữa, thì cũng không ai dám tin chắc rằng, hai đảng phái đó hoàn toàn tuân theo hiệp ước, dù nó là hiệp ước quốc tế đi nữa. Vậy là chiến tranh nổ ra, chém giết vẫn còn, những cái chết oan uổng vẫn không ngừng tiếp diễn. Nhìn vào thực tế của đời sống như thế, nhiều lúc ta như chán nản, bật thốt lên: Người đời là vậy! Họ phản bội nhau, bất trung với nhau, không cần đếm xỉa gì đến hậu quả.
Đối với nhau đã vậy, đối với Thiên Chúa, con người cũng phản bội, cũng bất trung không kém. Từ thuở bình minh của nhân loại, thế giới, theo Thánh Kinh diễn tả, chỉ có hai người: Ađam, Eva. Tưởng chừng cả hai sẽ an phận trong hạnh phúc tuyệt đối Chúa đã an bài. Nhưng không, lòng tham, sự kiêu ngạo đã làm hai ông bà không chấp nhận hạnh phúc đó, mà lại muốn bằng Thiên Chúa. Để bằng Thiên Chúa, chỉ còn cách không vâng lời, chống lại Thiên Chúa, bất trung với Người. Vì tội chống Thiên Chúa một cách tày trời, đã gây ra hậu quả không lường: cả loài người cùng bị vạ lây trong tội nguyên tổ.
Bất trung của Ađam và Eva là mở đầu cho vô vàn những bất trung mà con người phản bội Thiên Chúa. Chẳng hạn, thời gian dài dân Chúa phải lang thang trong sa mạc là một bằng chứng. Bốn mươi năm trường nếm đủ mùi vị của khổ đau: nào là đói, rét, khát, rắn độc cắn…, đã làm cho dân của Chúa mất kiên nhẫn, nhiều lần lên tiếng trách móc ông Môsê và ông Aaron. Không dừng ở đó, họ còn oán trách nặng lời đối với Thiên Chúa của họ. Họ nghi ngờ lòng thương xót của Chúa: không biết Chúa có thương mình không, hay Thiên Chúa đem họ ra khỏi Aicập để mượn nỗi khổ gay gắt của sa mạc để giết chết họ? Lòng dân nổi loạn đến mức, có lần ông Môsê thất vọng cùng cực, than thở với Chúa: Sao Ngài lại làm khổ tôi tớ Ngài? Tại sao con không đẹp lòng Ngài, khiến Ngài đặt gánh nặng tất cả dân này lên vai con? Có phải con đã cưu mang dân này đâu?… Một mình con không thể gánh cả dân này được nữa, vì nó nặng quá sức con. Nếu Ngài xử với con như vậy, thì thà giết con đi còn hơn…” (Ds 11, 12tt). Trong sa mạc, lòng dân quên mất tình yêu của Chúa, vì thế đã không biết ơn Thiên Chúa của mình, ngược lại, nhiều lần họ đi từ thái độ bất trung đến đối nghịch Thiên Chúa.
Hôm nay bài đọc một là một phần của câu chuyện dài về lòng thương xót của Thiên Chúa và sự bất trung của dân Người. Sau những năm tháng lang thang rày đây mai đó trong sa mạc, bây giờ sắp định cư trong đất hứa, hạnh phúc chỉ còn là một bước nhảy về phía trước. Trong hoàn cảnh này, dân Chúa phải xác định lại lập trường của mình: Họ có muốn trung thành theo Chúa, thờ phượng Chúa nữa hay không? Dẫu hôm nay, họ dỏng dạc tuyên bố sự chọn lựa của mình: “Không đời nào chúng tôi bỏ Đức Chúa mà đi thờ các thần khác”, và dù cho lý do buộc họ phải xác định lại đức tin của mình là bởi đã quá nhiều lần họ bất trung với Chúa, thì không phải vì thế, mà từ nay về sau họ không còn bất trung. Lời quyết tâm trung thành hứa trước nhan Chúa vẫn còn đó, nhưng lòng dân thì hay thay đổi. Suốt dọc dài của lịch sử, sự phản bội ngấm ngầm hay ra mặt đã làm cho dân của Chúa nhiều lần bước ra khỏi tình yêu của Người, sống cách xa Thiên Chúa. Chính sự bất trung liên tục mà dân Chúa đã bao lần chuốc lấy cơn phẫn nộ của Người. Nhưng nổi bậc lên trên tất cả, lớn hơn cả những lần phẫn nộ, lớn hơn cả sự phản bội của dân vẫn là tình yêu khoan dung, và tha thứ mà Thiên Chúa dành cho họ. Đọc Thánh Kinh ta có cảm tưởng như Thánh Kinh hình thành bởi một công thức gồm ba động từ: phản bội – nổi giận – tha thứ. Dân không ngừng phản bội, nhiều lần Thiên Chúa nổi giận, sau đó lại xót thương và tha thứ. Suốt chiều dài của lịch sử mà Thánh Kinh diễn tả cứ lặp đi lặp lại y như thế.
Đó là bài đọc I trích trong sách Giosuê. Trong bài Tin Mừng, một lần nữa, ta lại thấy lời khẳng định về lòng trung thành một cách dứt khoát của thánh Phêrô: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa”. Dù khẳng khái là thế, nhưng không phải mọi lúc Phêrô đều cứng rắn và hết lòng trung thành. Vì khi Thầy Giêsu của mình lâm nguy trong cuộc tử nạn, có lẽ chính là lúc Thầy cần Phêrô nhất: cần một sự đồng cảm, cần một sự chia sẻ nào đó, cần lắm một thái độ, ít nữa là một ánh mắt tin tưởng để Thầy bớt cô đơn trên mỗi bước đường thập giá… Chính những giờ phút quan trọng ấy, những giờ phút cần thiết ấy, Phêrô lại quên mất lời tuyên xưng mới đó, tính cho đến thời điểm diễn ra cuộc thương khó của Thầy, chưa được bao lâu. Vì một chút sợ hãi và yếu lòng, Phêrô đã chối Thầy, không phải một lần, mà là ba lần, không phải trong ba năm, nhưng chỉ cách nhau có hai canh gà!
Ôn lại những gì dân Chúa đã sống ngày xưa, và nhìn lại lời tuyên xưng cũng như lỗi lầm của thánh Phêrô nhân dịp Hội Thánh mời gọi ta suy niệm các bài Kinh Thánh nói về lòng trung thành trong ngày Chúa nhật XXI, bạn và tôi, một lần nữa, hãy thâm tín một cách chắc chắn rằng, Chúa vẫn yêu chúng ta, yêu từng người một. Dẫu ta có lỗi lầm bao nhiêu, có bất trung cách mấy, Chúa vẫn một lòng khoan dung tha thứ. Chúa đã chấp nhận nguyên tổ ngay cả khi nguyên tổ chống đối Chúa; Người cũng không vì lỗi lầm của dân riêng mà khước từ tình yêu đối với họ, cũng không phải vì Phêrô yếu đuối mà Chúa tước quyền làm tông đồ trưởng, hơn nữa làm giáo hoàng tiên khởi của Hội Thánh, thì hôm nay bạn và tôi vẫn có quyền hy vọng. Chúa vẫn thế, vẫn mãi mãi là Thiên Chúa của lòng trung thành, của tình yêu và tha thứ, chỉ sợ chúng ta không hy vọng nữa mà thôi. Ta bất trung với Chúa nhiều lần, đó là sự thật. Nhưng còn một sự thật khác lớn hơn nhiều: Tình yêu của Chúa lớn hơn mọi tội lỗi của ta. Bởi thế, biết mình yếu đuối, lỗi lầm bao nhiêu, ta càng vững tin vào Chúa bấy nhiêu. Nếu lỡ có lần nào vấp ngã, ta nhanh chóng đứng lên và chạy về phía Chúa. Bí tích giải tội là cách tốt nhất để ta lấy lại bình an, lấy lại lòng trung thành cùng Chúa mà chính mình đã đánh mất.

Lm. GB. Nguyễn Minh Hùng

 

SUY NIỆM 9: CHỈ THẦY MỚI CÓ LỜI HẰNG SỐNG 

Lịch sử ca tụng Hội nghị Diên Hồng thời vua Trần nhân Tông. Vua đặt ra trước mắt toàn thể bô lão, khanh tướng và dân chúng một sự lựa chọn quyết liệt: Nên hòa hay chiến? Toàn dân hô: Chiến, chiến, chiến. Nhờ đó đã tạo được một sự đoàn kết có một sức mạnh phi thường, đã đánh bại quân Mông Cổ hùng mạnh đã từng bách chiến bách thắng chiếm cả Châu Á và một nửa Châu Âu, thống trị nước Tầu vĩ đại, còn muốn xơi ngon nước Việt nhỏ bé.
Cách đây gần ba ngàn năm, Giosuê đã bảo toàn dân phải dứt khoát chọn lựa: Hôm nay các ngươi hãy chọn hoặc thờ các thần, hoặc thờ Thiên Chúa. Còn tôi và gia đình, chúng tôi chọn thờ Thiên Chúa. Toàn dân thưa: Không đời nào chúng tôi bỏ Thiên Chúa mà đi thờ các thần khác. Vì Thiên Chúa chúng tôi, chính Người đã đưa chúng tôi và cha ông chúng tôi khỏi nô lệ Ai cập, chính Người đã thực hiện trước mắt chúng tôi những dấu lạ vĩ đại, gìn giữ chúng tôi trên khắp nẻo đường.
Vinh phúc cho dân Do thái thời Giosuê và cho dân Việt thời vua Trần nhân Tông đã biết chọn lựa đúng, nên đã cứu cả dân tộc thoát khỏi nô lệ và khỏi chết nhục nhã.
Đức Giêsu từ trời xuống thế, đã ban phát một của ăn nuôi sống đời đời. Phúc cho ai biết chọn lấy lương thực trường sinh ấy, họ sẽ được sống vinh phúc đời đời.
Để người ta chọn đúng, Đức Giêsu đã phân biệt cho họ biết đâu là của ăn hư nát, đâu là của ăn hằng sống. Người Do thái chỉ biết có hai loại của ăn: một là loại của ăn hằng ngày, hai là loại của ăn lạ thường. Của ăn thường ngày là do hoa mầu ruộng đất và lao công loài người gieo trồng, chăm bón, chăn nuôi để nuôi sống thể xác. Để có của ăn này, con người phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt, tận tâm, tận lực làm việc cực khổ hơn muôn loài mới có của ăn. Nhưng dù có ăn bao nhiêu vẫn còn đói. Họ rất sợ đói. Cái đói đã giết chết hàng triệu người trên thế giới này, mặc dầu Thiên Chúa quan phòng đã dựng nên một vũ trụ phong phú cho loài người. Nếu họ biết khai thác, phát triển và chia sẻ cho nhau, thì chắc chắn chẳng ai bị chết đói. Chiến tranh thế giới thứ hai, người ta đã đổ hàng triệu tấn lương thực xuống biển, trong khi đó có hàng triệu người chết đói. Ở Việt Nam cũng có gần triệu người miền Bắc chết đói, lúc đó ở miền Nam, Phát xít Nhật đốt cháy hàng ngàn tấn lúa gạo.
Của ăn lạ thường do Thiên Chúa làm phép lạ như man-na hay bánh hóa nhiều trong những trường hợp đặc biệt. Bánh man-na đã được Thiên Chúa ban cho tổ tiên Do thái xưa đã biết nghe lời Chúa, từ bỏ Ai Cập, vượt qua sa mạc, trở về Đất Hứa để tôn thờ Thiên Chúa. Đức Giêsu cũng ban bánh hóa ra nhiều cho cả chục ngàn người ăn, vì họ đã sẵn sàng chịu đói để kiên trì theo Chúa đến nơi hoang vắng nhiều ngày.
Người Do thái đã kêu xin Chúa ban cho họ hai thứ của ăn đó, để họ không còn đói, và khỏi phải khổ cực làm ăn. Nhưng Đức Giêsu đã giải thích cho họ thấy: Đó là của ăn hay hư nát. Họ ăn bao nhiêu vẫn còn đói và còn chết, như cha ông họ đã ăn man-na và đã chết.
Đức Giêsu muốn ban cho họ thứ của ăn hằng sống: Đó là lời hằng sống và bánh hằng sống. Lời hằng sống là những giới răn giáo dục con người yêu mến Thiên Chúa, yêu thương nhau và xây dựng đời sống con người tồn tại vĩnh cửu như xây nhà trên đá. Muốn nên người, con cái cần cha mẹ dạy dỗ như thế nào, thì muốn trở nên con Thiên Chúa hằng sống, con người rất cần lời Chúa dạy dỗ như vậy.
Lời hằng sống là hạnh phúc trường sinh khi con người thực hiện được tám mối phúc thật. Lời hằng sống mặc khải cho ta thấy những mầu nhiệm Nước Trời vinh quang, như tiệc cưới hoàng tử, thấy Nước Trời phát triển mạnh mẽ như hạt cải nhỏ bé mọc lên thành cây lớn cho muôn chim trời trú ẩn, thấy tình thương vô biên của Thiên Chúa như người cha hiền đón mừng đứa con phung phá, như mục tử nhân lành đi tìm chiên lạc, như người bạn thí mạng sống cho người mình yêu.
Lời hằng sống còn biểu lộ bằng hành động ban sự sống. Đức Giêsu chỉ phán một lời bão biển phải im lặng để cứu sống các môn đệ. Người chỉ phán một lời, hàng đoàn quỷ phải xuất ra khỏi con người và nhào xuống biển chết. Người chỉ phán một lời đem sự sống cho bao nhiêu bệnh nhân, tội nhân và kẻ chết.
Lời Người đã làm cho nước biến thành rượu, bánh hóa nhiều và nhất là bánh rượu trở nên Mình Máu Người để nuôi sống các linh hồn muôn thuở.
Tại sao lời Đức Giêsu có sức sống quyền năng vô cùng như thế? Người đã giải thích: “Lời Thầy nói với anh em là Thần Khí và Sự sống”. Lời Người bởi chính tim, óc, máu, thịt Người, bởi Ngôi Lời từ trời xuống. Lời hằng sống đó là tiếng hô hào vang dội dọn đường trực tiếp đón rước Người: “Kẻ ăn Tôi sẽ sống nhờ Tôi, cũng như Tôi sống nhờ Cha Tôi là Đấng Hằng Sống… Ai ăn Thịt Tôi và uống Máu Tôi thì được sống muôn đời … Tôi là Bánh Hằng Sống từ trời xuống”.
Dù Đức Giêsu đã thương yêu họ, ban cho họ lời hằng sống và Bánh hằng sống, để làm của nuôi sống họ đời đời, nhưng người Do thái chưa có kinh nghiệm gì về Lời Hằng Sống và Bánh Hằng Sống. Họ chỉ biết có hai thứ bánh là của ăn hằng ngày và bánh như man-na và bánh hóa nhiều. Cho nên, ngay từ đầu Đức Giêsu đòi họ phải tin vào Người: “Việc của Thiên Chúa muốn cho các ông làm là tin vào Đấng Ngài sai đến” (Ga. 6, 29). Vì thế bắt buộc con người phải lựa chọn, phải tỏ lập trường: tin theo Đức Giêsu hoặc không tin và bỏ đi.
“Cả anh em nữa, cũng muốn bỏ đi sao?”. Một câu hỏi dứt khoát quyết liệt, không phải thách đố, nhưng có mục đích làm sống lại sự cương quyết của bản thân mỗi người phải cam kết gắn bó với Đức Giêsu. Bởi bài giảng này mặc khải về phép Thánh Thể là một hồng ân đặc biệt của Đức Giêsu về bánh hằng sống: Bánh Thịt Máu Người từ trời xuống. Loài người không thể nào cứ sống theo lối sống vật chất hay hư nát, Đức Giêsu nhất quyết nâng con người lên tầm mức siêu việt theo lối sống con cái Thiên Chúa. Vì thế mỗi người phải tự quyết định lấy một là tin vào Đức Giêsu để được sống vinh phúc muôn đời, hai là bỏ đi sống theo lối xác thịt hư nát để phải chết đời đời.
Trước giờ phút long trọng cam kết và quyết liệt này nhiều người đã bỏ đi, Đức Giêsu nhìn sang nhóm mười hai hỏi: “Cả anh em nữa, cũng bỏ đi sao?”. Bầu khí thật ngột ngạt, nặng nề. Nhưng hạnh phúc thay cho Phêrô, ông đã đại diện cho anh em quả quyết đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy chúng con biết đến với ai bây giờ? Thầy mới có lời hằng sống. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa”.
Trước mỗi Thánh lễ, chúng ta cũng được nghe lời hằng sống của Chúa, lời đó cũng hỏi mỗi người chúng ta: Cả anh chị em nữa, cũng muốn bỏ đi hay sao? Nhiều người đã bỏ đi, không muốn đi dâng lễ. Một số người đã đến nghe lời Chúa, nhưng có tin và sống thực thi lời Chúa, hay cũng như dân Do thái thấy chướng tai rồi bỏ đi?
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết quyết tâm mau mắn đáp như thánh Phêrô, và bước lên cung thánh đón rước bánh hằng sống để chúng ta được sống muôn đời.

Lm. Giuse Vũ Khắc Nghiêm

 

SUY NIỆM 10:

Khi cuộc sống hàng ngày phát triển song song với chủ nghĩa thực dụng và tiêu thụ, con người như bị cuốn vào trong vòng xoáy của xu hướng đó, hệ quả là từ suy nghĩ cho đến hành động đều mang màu sắc thực dụng và duy vật chất. Trước những phong cách sống thực tế như vậy, niềm tin của người tín hữu Kitô cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, khi niềm tin bị ảnh hưởng như thế, phương cách sống đạo của anh chị em tín hữu cũng sẽ thay đổi, vô hình chung làm thay đổi những giá trị của Tin mừng mà Con Thiên Chúa mong muốn người môn đệ của Ngài tiếp nối lên đường và gieo vào trong thế giới này. Tuần lễ 21 thường niên mời gọi chúng ta, người môn đệ của Đức Giêsu, hãy đặt lại mục đích cuộc sống của mình, hoặc là cố gắng từng ngày để trở nên đồng hình đồng dạng với Thiên Chúa, hoặc tìm lối nẻo khác cho cuộc sống của mỗi người.
Hành trình trở về đất hứa của dân Do-thái là một hành trình đầy thử thách, khởi đi từ những thử thách về đời sống hàng ngày, từ cái ăn cái mặc, cho đến mọi sinh hoạt khác, rồi đến niềm tin của họ trong hành trình. Câu chuyện trong bài đọc 1 được trích từ sách Gio-suê, trình bày về hành trình đức tin của họ. Ông Gio-suê tiếp tục thay quyền Môi-sen dẫn cộng đoàn vào đất hứa. Ông đề nghị mọi người xác tín lại niềm tin của bản thân, của gia đình và cộng đoàn, để được ở trong mái ấm tình thương của Thiên Chúa: “Giosuê liền nói với toàn dân như thế này: “Nếu các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các ngươi đã tôn thờ ở Mê-sô-pô-ta-mi-a, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi đang ở. Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”. Chọn lựa là chấp nhận một giá trị nào đó đem lại cho tôi nhiều lợi ích hôm nay và ngày mai. Ông Gio-suê đề nghị họ hãy chọn lựa: Thiên Chúa hay thần ngoại bang. Đây là một bước ngoặt của dân riêng Thiên Chúa trước khi họ bước vào một nơi định cư mới. Họ phải làm mới niềm tin của mình, cách chọn lựa của họ sẽ đưa họ tới bến bờ hạnh phúc hay bất hạnh tùy thuộc vào quyết định cuối cùng của mỗi người.

Ơn gọi của mỗi người đều được Thiên Chúa gởi trao và mời gọi, đó là niềm tin người tín hữu xác tín. Ơn gọi hôn nhân là một trong những món quà Thiên Chúa trao cho con người, từ ơn gọi đó, họ xây dựng con người của họ theo đặc sủng cao quý này, nhằm làm nổi bật niềm tin và mối tương quan giữa Thiên Chúa và con người. Thánh Phaolo đã trình bày mối tương quan đó qua ơn gọi hôn nhân, để mở ra cho cộng đoàn Ê-phê-sô một cách nhìn mới về mối tình thâm sâu giữa Thiên Chúa và con người: “Anh em thân mến, anh em hãy phục tùng nhau trong sự kính sợ Ðức Kitô. Người vợ hãy phục tùng chồng mình, như đối với Chúa: vì chồng là đầu người vợ, như Ðức Kitô là đầu Hội Thánh: chính Người là Ðấng Cứu Chuộc thân thể mình. Nhưng như Hội Thánh phục tùng Ðức Kitô thể nào, thì người vợ cũng phục tùng chồng mình trong mọi sự như vậy”. nếu dừng lại theo góc nhìn của thế gian, ơn gọi hôn nhân sẽ làm lệch lạc niềm tin của người tín hữu về mối tình thâm sâu giữa Thiên Chúa và con người, thế nhưng, dưới ánh sáng của niềm tin phục sinh, mối tình vợ chồng thực sự diễn đạt cách cụ thể và sống động mối tình Thiên Chúa và con người. Họ không còn sống cho mình mà cho người bạn mình, Thiên Chúa không còn ở lại trời cao, nhưng đã cúi xuống ở bên cạnh vị hôn thê của Ngài là Giáo hội, sống cho Giáo hội, chết cho Giáo hội, và Giáo hội là các môn đệ của Ngài.

Sự thật sẽ giải thoát anh em. Đó là lời của Đức Giêsu gợi nhắc cho các môn đệ của Ngài. Nhiều lúc trong hành trình làm người và sống niềm tin, người tín hữu cho rằng những giá trị của thế gian là chân lý, là sự thật, là vĩnh cửu, vì thế, họ sẵn sàng đánh đổi cả cuộc đời để sống với những giá trị đó. Các môn đệ của Đức Giêsu ngày xưa đã rơi vào con đường đó khi bỏ Thầy đi tìm bến bờ khác, bởi lời Thầy chói tai quá, chân lý Thầy giảng dạy xem ra không thực tế tí nào: “Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Ðiều đó làm các con khó chịu ư? Vậy nếu các con thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các con là thần trí và là sự sống”. Điểm đến mà Đức Giêsu giới thiệu cho con người không thuộc về thế gian, không là những giá trị hiện hữu họ đang thấy, mà tất cả là cho mai sau, cho ngày cuối cùng cuộc đời, cho hạnh phúc Nước Trời. Để đón nhận được những bài học đó, đòi hỏi người môn đệ phải vượt qua những rào cản của thực dụng, vượt qua những ganh đua của thế gian và cả những giá trị ảo của hiện tại, để có thể chấp nhận một giá trị thực là Nước Trời.

Lời Thầy chói tai quá, ai nghe cho nổi!? Những người đầu tiên phản ứng và bỏ đi là chính các môn đệ, những người bấy lâu nay đã và đang đi theo Thầy, thế mà khi Thầy đề cập đến những giá trị thiêng liêng là sự sống đời đời, là của ăn không bao giờ hư nát đến từ Thịt Ngài và Máu Ngài, họ không thể chấp nhận, họ đã phản ứng bằng cách rút lui. Người môn đệ là người bấy lâu nay đã được ăn uống với Thầy, được chứng kiến nhiều việc Thầy làm, đã được nghe nhiều bài giáo huấn của Thầy, và được đồng hành với Thầy trên mọi nẻo đường, thế mà hôm nay, nghe Thầy nói thế, lặng lẽ rút lui. Có thể những bài giáo huấn của Thầy không đem lại niềm vui và những khát vọng cho họ, hoặc những lời Thầy nói đụng chạm đến cái tôi và cách sống của họ. Thái độ rút lui nói lên sự phản đối của họ với những gì Con Thiên Chúa đang dạy dỗ và đồng hành với con người. Và hôm nay, người môn đệ của Đức Giêsu cũng đang vô tình có những thái độ phản đối giáo huấn của Ngài với nhiều cách thế khác nhau. Họ là môn đệ mà còn có những thái độ như thế, liệu rằng khi tin mừng được loan đi, sẽ còn được bao nhiêu người chấp nhận và bao nhiêu người sẽ khước từ, phản đối.

Thánh phê-rô đã lên tiếng khi Đức Giêsu muốn các ông xác định lại hành trình theo Chúa của bản thân. Lời thưa của thánh tông đồ cả thật dễ thương, thật chân tình, nhưng trong đó gói trọn niềm tin và thái độ chọn lựa dứt khoát của họ: Bỏ Thầy chúng con biết theo ai đây? Chỉ có Thầy mới có lời ban sự sống. Ngôn ngữ quảng cáo luôn ngọt ngào, dễ lọt tai, còn ngôn ngữ của sự thật và chân lý lắm lúc chói tai và khó đón nhận. Thích sự dịu ngọt và nhẹ nhàng nên con người lắm khi đã khước từ chân lý và sự thật trong cuộc sống, chọn lựa những giá trị hiện hữu đã ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống. Bế tắc hay thất vọng là hệ quả của những giá trị ảo, thất bại hay bi quan là điểm đến từ cuộc sống ảo tưởng. dù đau khổ, dù bệnh tật, dù hiểm nguy, những giá trị của sự thật, của chân lý vẫn là những động lực giúp con người vượt qua và mạnh dạn đối diện với khó khăn, lắm lúc đe dọa sự sống của họ. Người môn đệ Đức Giêsu hôm nay đang đối diện với nhiều thách đố, tinh thần phục vụ của họ đang được thử thách trước sự bạo tàn của dịch bệnh, tình yêu Đức Giêsu trong cuộc đời của họ đang được kiểm nghiệm qua thái độ chia sẻ, cảm thông và phục vụ những anh chị em là những nạn nhân của dịch bệnh, khi họ đang hấp hối, khi họ phải chia tay những người thân yêu nhất trong cuộc đời. Bám víu vào một Giêsu tình yêu, người môn đệ sẽ vượt qua tất cả, đi vào thế giới đầy những thương tích, loan báo một tình yêu cứu độ, một tình yêu phục vụ, một tình yêu hy sinh đến từ Đấng cội nguồn tình yêu là Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, Chúa đến thế gian đem theo niềm vui và hy vọng cứu độ cho con người, để con người có thể tự tin hơn trong cuộc sống khi chọn những giá trị thiêng liêng đó, xin giúp chúng con đủ can đảm để chọn lựa những giá trị thánh thiêng Ngài đem đến, để chúng con đủ tự tin sống và phục vụ tha nhân. Chúa là đấng đã và đang thay đổi thế giới bằng tình yêu đích thực đến từ trời, xin cho chúng con cảm nghiệm được sức mạnh của tình yêu của Ngài, để chúng con mạnh dạn biến cuộc đời mình thành dòng chảy cho tình yêu đó tuôn tràn trong mọi tâm hồn, mọi con người trong thế giới hôm nay. Amen.
Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh
 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây