Thứ Năm tuần 11 thường niên.

Thứ tư - 19/06/2019 08:21

Thứ Năm tuần 11 thường niên.

"Vậy các ngươi hãy cầu nguyện như thế này".

 

Lời Chúa: Mt 6, 7-15

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi cầu nguyện, các con đừng nhiều lời như dân ngoại: họ nghĩ là phải nói nhiều mới được chấp nhận. Ðừng làm như họ, vì Cha các con biết rõ điều các con cần, ngay cả trước khi các con xin. Vậy các con hãy cầu nguyện như thế này:

"Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày, và tha nợ chúng con, như chúng tôi cũng tha kẻ có nợ chúng con, xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen.

"Vì nếu các con có tha thứ cho người ta những lầm lỗi của họ, thì Cha các con, Ðấng ngự trên trời, mới tha thứ cho các con. Nếu các con không tha thứ cho người ta, thì Cha các con cũng chẳng tha thứ lỗi lầm cho các con".

 

 

Suy Niệm 1: Kinh Lạy Cha

Kinh Lạy Cha là một kinh quan trọng đối với đời sống người Kitô hữu, vì đó là kinh do chính Chúa Giêsu đặt ra, là kinh được Giáo Hội đọc nhiều hơn cả trong các cử hành phụng vụ và các cử hành khác, là kinh tóm gọn tất cả những gì phải làm trong khi cầu nguyện.

Chúng ta cần cầu nguyện với Chúa Cha để sống và hoạt động tông đồ đắc lực, khi cầu nguyện như thế, chúng ta cậy nhờ Chúa Giêsu và nhờ chính lời cầu nguyện của Ngài. Có một điểm Chúa Giêsu căn dặn là trong khi cầu nguyện đừng có thái độ thuyết phục Thiên Chúa theo ý muốn của mình bằng những lời khéo léo dài dòng như những người ngoại giáo đối với các thần minh của họ. Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng làm như thế, bởi vì "Cha các con đã biết rõ các con cần gì, trước khi các con cầu xin". Nói khác đi, khi cầu nguyện, chúng ta chỉ cần đơn sơ khiêm tốn nhìn nhận mình hèn mọn thiếu thốn, vạch rõ con người của chúng ta trước mặt Thiên Chúa, rồi vững dạ cậy trông tin tưởng. Thiên Chúa chẳng những sẽ lấp đầy cái trống rỗng của chúng ta, mà còn dằn lắc, còn ban cho chúng ta nhiều ơn hơn chúng ta khấn xin.

Kinh Lạy Cha là kiểu mẫu cho tất cả việc cầu nguyện.

Theo thánh Luca, Kinh Lạy Cha có 5 lời nguyện, trong khi đó ở Phúc Âm Matthêu có 7 lời nguyện: 3 lời cầu đầu tiên nói về Thiên Chúa, Ðấng mà Chúa Giêsu dạy chúng ta gọi là Cha: Cha chúng con ở trên trời, sau đó chúng ta xin cho Danh Thánh Cha được hiển vinh, nước Cha được lan rộng trên thế gian, nhất là trong tâm hồn con người, và xin cho thánh ý Cha được thực hiện dưới đất cũng như trên trời. Trong phần hai, có 4 lời nguyện: xin lương thực hàng ngày, nghĩa là xin cơm bánh nuôi thân xác và của ăn nuôi hồn, tức là Lời Chúa và Mình Chúa; xin tha thứ các tội xúc phạm đến Thiên Chúa, nhưng để được tha thứ, chúng ta cũng phải tha thứ lỗi lầm của anh em; xin ơn kiên trì để lướt thắng cám dỗ hàng ngày, nhất là trong cơn thử thách sau cùng trước sức tấn công của tà thần muốn đưa chúng ta xa lìa Chúa; xin ơn thoát khỏi mọi sự dữ để có thể phụng sự Thiên Chúa và phục vụ tha nhân mọi ngày trong đời sống chúng ta.

Chúng ta hãy dốc quyết không bao giờ bỏ đọc Kinh quan trọng và hiệu nghiệm này trong đời sống cá nhân, gia đình và cộng đoàn chúng ta.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

 

Suy Niệm 2: Ta thường cầu xin ngược lại

“Khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại; họ nghĩ rằng: cứ nói nhiều là được nhận lời. Đừng bắt chước họ, vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin. Vậy anh em hãy nguyện như thế này:

“Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời,

xin cho danh thánh Cha vinh hiển,” (Mt. 6, 7-9)

Mẫu kinh tuyệt hảo

Chúa Giêsu đã ban cho ta một mẫu cầu nguyện là Kinh Lạy Cha. Không có lời kinh nào tuyệt hảo và quân bình hơn kinh Lạy Cha. Vậy để cầu nguyện nên, ta phải cảm hứng từ kinh Lạy Cha, để có được những tâm tình và ý hướng xứng hợp.

Mặc dầu người ta đã nói nhiều về kinh này, nhưng nhắc lại một lần nữa ở đây, thiết tưởng cũng là điều tốt. Kinh Lạy Cha gồm hai phần. Trong phần đầu ta lo đến những sự thuộc về Chúa. Ta cầu xin cho điều Chúa muốn được thực hiện: “Nguyện danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”. Từ phần thứ hai của kinh, ta mới quan tâm đến những chuyện thuộc về ta: “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày, và tha nợ chúng con, xin chớ để chúng con xa chước cám dỗ …”.

Muốn cầu ngụyện nên, phải cầu nguyện theo cách này. Việc của Chúa phải được đặt lên hàng đầu. Việc của ta phải ở hàng thứ yếu. Nếu ta đặt những lợi ích của ta lên trên và trước những lợi ích của Chúa, nếu ta nghĩ đến ta trước khi nghĩ đến Chúa, là ta cầu xin điều trái ngược. Và Thiên Chúa không ưa điều gì làm trái ngược.

Hãy đứng ở vị trí thứ hai

Vậy mà ta vẫn thường cầu xin ngược lại như thế. Ta vẫn luôn làm như vậy, mỗi khi ta không cần đến kinh Lạy Cha, mà dùng lời lẽ riêng của mình để bày tỏ điều ta muốn. Điều đầu tiên nảy ra trong đầu óc ta thường là cầu xin Chúa ban cho ta được những ơn lành; nào là xin cho được mạnh khỏe, xin cho những người thân của ta, xin cho qua khỏi cơn bối rối v.v…

Ta phải học cho biết cầu nguyện đúng chỗ. Cầu nguyện đúng chỗ, là quan tâm trước hết đến Chúa, là dành cho Người địa vị hàng đầu, còn ta đứng hàng thứ yếu. Nếu ta không có khả năng làm được như vậy, thà rằng chú ý và thành tâm đọc kinh Lạy Cha nhiều lần còn tốt hơn.

 

Suy Niệm 3: Thân phận đích thực của con người

Kinh “Lạy Cha” là một lời kinh giản dị, phong phú, qui tụ vào cái chính yếu, đầy sức sống, phản ánh một nếp sống tôn giáo sâu đậm vào bậc nhất. Những đức tính này rất đáng lưu ý, nếu chúng ta nghĩ đến sự kiện là kinh này chỉ được biên soạn khoảng bốn mươi hay năm mươi năm sau khi Chúa Giêsu đã giảng dạy. Điều này có nghĩa là trong khoảng thời gian đó các cộng đoàn Kitô hữu, ngược lại với điều người ta lo sợ, đã không kéo dài kinh đó ra, đã không chất thêm vào, cũng như đã không diễn giải sâu rộng. Ngay từ đầu, các môn đệ đã nhận ra trong Kinh Lạy Cha một Kinh Nguyện chính yếu và họ đã gìn giữ nó nguyên vẹn. Cái dấu tích trung thực này càng làm cho lời kinh quý giá hơn.

Khi dạy kinh Lạy Cha, không những Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện, nhưng Ngài còn muốn cho chúng ta ý thức địa vị của con người chúng ta. Ngài nói rằng: sự viên mãn của thân phận chúng ta, và của hạnh phúc chúng ta là ở chỗ tự vượt lên khỏi mình nơi Thiên Chúa, trong ý muốn và trong Nước Ngài; nhưng để đến đó, chúng ta có thể tin cậy ở nơi Ngài. Đàng khác ngay từ bây giờ, chúng ta phải thực thi sự hòa giải với nhau giữa con người, hòa giải mà Thiên Chúa ban cho qua mối tương quan giữa chúng ta với Chúa. Địa vị con người đặt chúng ta trong hai mối tương quan mà thực ra chỉ là hai nhịp điệu của cùng một đời sống duy nhất. Đối với Thiên Chúa, tương quan của chúng ta là tương quan con thảo; đối với con người lại là tương quan huynh đệ.

Đâu là địa vị, chỗ đứng của tôi trước mặt Thiên Chúa? Tôi có phải là đứa con hoang đàng mà người Cha chờ đợi và tiếp đón mỗi ngày? Tôi là con người mà thân phận được thể hiện trong ý muốn và Nước của Đấng vì tình yêu mà tạo dựng và phân phát sự sống Ngài chăng? Ước chi Chúa gìn giữ tôi khỏi làm người anh cả trong dụ ngôn, nổi giận vì người ta mừng ngày trở lại của người em; người anh mà đối với em mình không có những tâm tình như người Cha.

Tôi có xin Chúa Giêsu dạy tôi biết cách cầu nguyện kinh Lạy Cha không?

 

Suy Niệm 4: Hãy cầu nguyện như thế này

Nhắc đến cuộc đời của thánh Gioan M. Vianey, cha sở họ Ars. Người ta không thể quên câu chuyện sau đây về một nông dân xứ Ars: Mỗi ngày trước khi ra đồng, anh đều ghé vào nhà thờ cầu nguyện giây lát rồi mới ra đồng. Khi trở về nhà anh cũng ghé vào nhà thờ để cầu nguyện như vậy. Trong xứ ai cũng nể và kính phục. Một hôm có người hỏi: “Ngày ngày ông ghé vào nhà thờ mấy lần để làm gì thế?”. Anh nông dân trả lời: “Tôi bàn chuyện với Chúa và Chúa bàn chuyện với tôi”.

“Tôi bàn chuyện với Chúa và Chúa bàn chuyện với tôi”. Câu trả lời trên của anh nông dân xứ Ars diễn tả được tận gốc tủy của việc cầu nguyện. Hoạt động không cầu nguyện là vô ích trước mặt Thiên Chúa. Máy móc tự động có thể làm hơn con. Cầu nguyện là nền tảng của đời sống thiêng liêng, vì lúc cầu nguyện con nối liền sự kết hợp với Thiên Chúa. Bí quyết nuôi dưỡng đời sống Kitô hữu là cầu nguyện. Không cầu nguyện dù có làm phép lạ con cũng đừng tin. Các tông đồ đã thưa với Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy xin dạy chúng con cầu nguyện”. Chúa Giêsu đáp: “Khi các con cầu nguyện hãy nói: Lạy Cha chúng con ở trên trời”.

Chúa đã dạy đọc kinh để giúp chúng con cầu nguyện, nhưng điểm chính là gặp gỡ, là nói chuyện giữa Chúa và con. Khi con cầu nguyện đừng lo phải nói gì, chỉ vào phòng đóng cửa mà cầu nguyện với Cha của con một cách kín đáo, chắc chắn Ngài sẽ nhận lời con. Không cần hình thức, chỉ cần tâm tình phụ tử.

Những chia sẻ trên của tác giả “Đường Hy Vọng” hướng dẫn chúng ta hiểu sâu hơn ý nghĩa của đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe. Giờ đây chúng ta hãy chia sẻ với nhau những ý nghĩa sâu xa của lời kinh Lạy Cha mà Chúa Giêsu đã truyền dạy cho các tông đồ. Trong vài phút suy niệm này, chúng ta hãy chú ý đến tinh thần phải có khi cầu nguyện.

Trong đoạn Phúc Âm trên, Chúa Giêsu đã dạy cho các môn đệ lời kinh Lạy Cha, như những lời dạy nói về tinh thần phải có khi cầu nguyện. Đó là tinh thần tha thứ cho kẻ xúc phạm đến mình, và tinh thần đơn sơ khiêm tốn nhằm gặp gỡ thân tình với Chúa hơn là nói nhiều lời ngoài môi miệng: “Khi anh cầu nguyện, thì đừng nhiều lời như những kẻ ngoại giáo, vì họ nghĩ rằng nói nhiều thì được nhiều”. Vì suốt ngày mỏi mệt rao giảng Tin Mừng, nên mỗi khi đêm về quỳ gối trước Chúa Giêsu Thánh Thể, thánh Phanxicô có những lúc quá mệt mỏi phải ngủ gục bên bàn thờ. Lúc ấy ngài thường cầu nguyện với Chúa một cách đơn sơ như sau: “Lạy Chúa, nếu linh hồn con không tỉnh thức được với Chúa, thì ít nữa xác con đây muốn ở gần Chúa”.

Cầu nguyện là giờ tâm sự với Chúa là Cha, chứ không phải là giờ làm bài. Giờ cầu nguyện là giờ của quả tim, chứ không phải là giờ của luận lý. Đừng nặn óc bóp trán để trình bày với Chúa. Khi chúng ta cầu nguyện, chúng ta không cô độc lẻ loi một mình. Thánh Phaolô tông đồ giãi bày như sau: “Chúng ta không biết phải cầu nguyện như thế nào cho phải, nhưng Chúa Thánh Thần cầu nguyện cho chúng ta với những lời kêu van không thể diễn tả được” (Rm 8,26)

Nhờ bí tích Rửa tội mà ta đã lãnh nhận, mỗi người Kitô hữu sẽ được kết hợp với Chúa Giêsu Kitô và được lãnh nhận hồng ân Chúa Thánh Thần. Chúng ta hãy cố gắng sống trong Chúa Thánh Thần, để phát triển đời sống con người trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. Nếu ta không phải là người cầu nguyện thì không ai tin ta làm việc vì Chúa. Nếu muốn biết công việc tông đồ của ai như thế nào, thì hãy xem người đó có cầu nguyện hay không, và cầu nguyện ra sao?

Lạy Chúa, xin hãy thương ban cho chúng con được tràn đầy Chúa Thánh Thần để canh tân chính mình và anh chị em trong môi trường chúng con sống. Amen.

 

Suy Niệm 5: THIÊN CHÚA LÀ CHA YÊU THƯƠNG (Mt 6, 7-15)

Xem lại thứ Ba tuần 1 MC, Thứ Tư tuần 27 TN

Đạo Công Giáo của chúng ta thật hạnh phúc vì được gọi Thiên Chúa là Cha. Đây là đặc ân cao quý mà nhờ Đức Giêsu mặc khải, chúng ta mới biết và dám thưa với Thiên Chúa “Ápba - Cha”.

Hôm nay, các môn đệ đã xin Đức Giêsu dạy cầu nguyện, vì thế, Ngài đã lên tiếng dạy họ cầu nguyện:

Trước tiên, cần xác định căn tính là con của các môn đệ với Cha trên trời: “Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời”. Khi có chung một Cha, thì ắt sẽ có nhau là anh em.

Thứ hai, đã là con thì luôn mong cho danh Cha mình được tỏ lộ và nhiều người tin nhận: “Xin làm cho Danh Cha được vinh hiển”; “Triều đại Cha mau đến”.

Thứ ba là nguyện xin cho: “Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, tức là xin Cha thể hiện mục đích của Người trên nhân loại như đã có trong chương trình yêu thương của Người.

Thứ tư, thể hiện lòng trông cậy vào Cha, đồng thời phó thác đời sống xác hồn cho Cha để Người chăm lo: “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”.

Thứ năm, ý thức mình là kẻ tội lỗi nên cần Cha tha tội: “Xin tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con”, tức là thành khẩn xin Cha tha mọi tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Người, cũng như cho ta biết tha thứ các lỗi lầm mà anh em xúc phạm đến ta.

Thứ sáu, ý thức sự mong manh, yếu đuối của bản thân, nên cần Cha bảo vệ: “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ”.

Cuối cùng, xin được trao phó mọi sự trong tay Cha, để xin Cha cứu giúp khỏi bị rơi vào tình trạng mất ơn nghĩa cùng Cha: “Nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ”.

Qua kinh lạy Cha, Đức Giêsu dạy các môn đệ cầu nguyện, thì ngày hôm nay, Ngài cũng dạy mỗi người chúng ta hãy cầu nguyện như thế để xứng đáng là con Cha trên trời và có nhau là anh em trong cùng đại gia đình Hội Thánh.

Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa ban cho chúng con luôn sống xứng đáng là con cái Thiên Chúa và luôn tin tưởng, phó thác cũng như biết cùng nhau làm sáng danh Chúa. Amen.

Ngọc Biển SSP

 

Suy Niệm 6: Lạy Cha chúng con

Suy niệm :

Chúng ta không thể lèo lái hay ép buộc Thiên Chúa

bằng những lải nhải dài dòng hay bằng những câu thần chú.

Cầu nguyện không phải là thông báo cho Chúa biết nhu cầu của ta (c. 8).

Cha Teilhard de Chardin đã viết:

“Chúng ta phải cầu xin Chúa không phải vì lề luật buộc như thế,

cũng không phải vì Chúa không biết ta cần gì.

Không, kinh nguyện là tình yêu, là cách diễn tả tình yêu.”

Thiên Chúa thích nghe miệng chúng ta nói lên nhu cầu của mình.

Đức Giêsu dạy chúng ta gọi Thiên Chúa là Cha, Abba, như Ngài đã gọi.

Abba là tiếng gọi âu yếm thân thương của đứa con đối với người cha.

Khi gọi Thiên Chúa là Cha, chúng ta thấy mình hết sợ hãi và xa cách.

Cha siêu việt và quyền uy, nhưng Cha không áp bức và bắt con làm nô lệ,

Cha cao sang ở trên trời nhưng Cha lại gần gũi với nhu cầu của con cái.

Ba lời cầu xin đầu tiên đều hướng về Cha: Danh Cha, Nước Cha, và Ý Cha.

Danh Cha được vinh hiển khi Nước Cha được thành tựu, Ý Cha được thể hiện.

Nước Cha đã đến rồi với sự hiện diện và hoạt động của Đức Giêsu,

nhưng chúng ta vẫn phải cầu xin cho Nước ấy mau đến cách viên mãn.

Ý Cha và quyền tối cao của Cha đã được thể hiện trọn vẹn trên trời rồi,

nhưng còn phải được thể hiện dưới đất nữa, nơi mọi người và nơi từng người.

Ba lời cầu đầu tiên, là những lời trực tiếp nài xin Cha.

Làm cho Danh Cha được biết đến, Nước Cha được nhìn nhận,

Ý Cha được tuân hành : đó là công việc của Cha cho đến tận thế.

Nhưng việc đó cũng cần sự cộng tác hằng ngày của mỗi Kitô hữu

qua việc họ sống tận căn những đòi hỏi gai góc của Nước Trời,

để cho thấy Nước Trời đã đến trên mặt đất.

Bốn lời cầu xin sau nhắm đến nhu cầu cụ thể của các môn đệ.

Xin lương thực hàng ngày là điều cần thiết cho họ,

những người nay đây mai đó, sống nhờ lòng tốt của người nghe.

Xin ơn tha thứ là điều ta cần mỗi ngày từ Chúa, sau bao sai lỗi,

mà cũng là điều ta phải trao lại cho anh em.

Xin Chúa đừng đưa chúng ta vào cơn thử thách quá sức chịu đựng

đến mức mất đức tin và quỵ ngã.

Nhưng xin Chúa gìn giữ và giải thoát chúng ta khỏi Ác Thần.

Kinh Lạy Cha giúp chúng ta trò chuyện với chính Thiên Chúa là Cha.

Chúng ta được mở ra trước thế giới trên trời nơi Cha ngự trị,

những cũng được mở ra trước thế giới dưới đất của con người.

Một thế giới có bao người thiếu bánh ăn, cần được chia sẻ.

Một thế giới có nhiều xung đột và hận thù, cần sự bao dung thứ tha.

Một thế giới hỗn loạn với bao điều phải chấn chỉnh cho hợp Ý Chúa.

Một thế giới không biết mình là anh em, con cùng một Cha.

Kinh Lạy Cha bao giờ cũng nhắc chúng ta về những điều dang dở…

 

Cầu nguyện :

Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến.

Xin đừng mỉm cười mà nói rằng

Chúa đã ở bên chúng con rồi.

Có cả triệu người chưa biết Chúa.

Nhưng biết Chúa thì được cái gì?

Chúa đến để làm gì

nếu đời sống con cái của Chúa

cứ tiếp tục y như cũ?

Xin hoán cải chúng con.

Xin lay chuyển chúng con.

Ước gì sứ điệp của Chúa

trở nên máu thịt của chúng con,

trở nên lẽ sống của cuộc đời chúng con.

Ước gì sứ điệp đó

lôi chúng con ra khỏi sự an nhiên tự tại,

và đòi buộc chúng con,

làm chúng con không yên.

Bởi lẽ chỉ như thế,

sứ điệp đó mới mang lại cho chúng con bình an sâu xa,

thứ bình an khác hẳn,

đó là Bình An của Chúa. Amen. (Hélder Câmara)

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

 

 SUY NIỆM

1. Lời Chúa

Lời Chúa được ví như hạt giống trong dụ ngôn Người Gieo Giống (Mt 13, 3-9). Nhưng trong bài trích sách ngôn sứ Isaia (Is 55, 10-11), Lời Chúa được ví như mưa, như tuyết, vốn là những điều kiện thiết yếu cho hạt giống lớn lên. Ngoài ra, để nẩy mầm, lớn lên và sinh hoa kết trái, hạt giống còn cần ánh sáng nữa. Và Lời Chúa cũng là ánh sáng. Như vậy, Lời Chúa là tất cả: vừa là hạt giống và vừa là điều kiện thiết yếu làm cho hạt giống nảy mầm; bởi lẽ Lời Chúa là chính Sự Sống (x. Ga 1, 4).

Ước ao của Thiên Chúa, điều mà Lời được sai đi thực hiện, là gì? Hình ảnh mưa và tuyết nói rõ: tưới gội mặt đất, làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc, cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói của bánh ăn. Tất cả tạo nên một hình ảnh thật đẹp, thật sống động và rất gần gũi, để giúp chúng ta hiểu Lời Chúa phục vụ sự sống như thế nào, và cũng hiểu được tại sao, người ta sống không chỉ bởi cơm bánh, nhưng còn bởi Lời Chúa nữa.

Như thế, Lời của Đức Chúa trong sách ngôn sứ Isaia giúp chúng ta hiểu đúng hướng dụ ngôn Người Gieo Giống, đó là niềm hi vọng hoa trái, và hoa trái bội thu tất yếu của hạt giống Lời Chúa, bất chấp những trở ngại, thậm chí bất chấp điều tưởng là thất bại. Thay vì chỉ hiểu dụ ngôn theo hướng luân lí.

Dụ ngôn cũng loan báo Mầu Nhiệm Thập Giá. Nơi Thập Giá, trở ngại lớn nhất là tội và sự dữ, và sự dữ được để cho đi đến cùng, nghĩa hủy diệt Hạt Giống, vốn cũng là Người Gieo Giống. Nhưng điều kì diệu đã xảy ra: đó lại là con đường thần linh, nhưng cũng rất nhân linh và thiên nhiên, để cho Hạt Giống nảy mầm, lớn lên sinh hoa kết quả “gấp trăm” cho sự sống của con người, hôm nay và mãi mãi:

Đó chính là công trình của Thiên Chúa,
công trình kì diệu trước mắt chúng ta. 
(Tv 118, 22)

 2. Lời cầu nguyện

Trong bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm qua (cũng là bài Tin Mừng của thứ tư Lễ Tro), Đức Giêsu mời gọi chúng ta một cách thật mạnh mẽ: anh em đừng bố thí, cầu nguyện và ăn chay như những người giả hình (c. 2.5.16); giả hình là chỉ có bề ngoài thôi, không có bên trong, không có sự thật. Thật vậy, người “đạo đức giả”, trong mọi tôn giáo và thuộc mọi thời, thường thực hành những việc này một cách phô trương; phô trương là làm vì người khác và tìm sự chú ý của người khác. Hoàn toàn không có chiều kích “thiêng liêng”, nghĩa là vì Thiên Chúa, bởi Thiên Chúa và hướng về Thiên Chúa.

Trong ba việc đạo đức, Đức Giêsu nói về cầu nguyện cách đặc biệt nhất: trước hết, việc cầu nguyện có vị trí trung tâm, không chỉ ở trung tâm của bộ ba bố thí, cầu nguyện và ăn chay, nhưng còn ở trung tâm của toàn bộ “Bài Giảng Trên Núi”; và ngoài ra, Đức Giêsu nói về cầu nguyện dài nhất, trong đó có lời nguyện “Lạy Cha của chúng con”, vang lên trên môi miệng của chúng ta nhiều lần trong ngày. Và đó nội dung bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay (c. 7-15).

Lời dạy của Đức Giêsu về cầu nguyện còn có một điểm đặc biệt nữa, đó là Ngài không chỉ nói: “Khi anh em cầu nguyện, đừng trở nên như những người giả hình” (c. 5), nhưng còn nói: “Anh em đừng lải nhải như dân ngoại!” (c. 7) Thực vậy, lời nguyện của chúng ta không được trở thành những lời lải nhải chỉ qui về mình, nghĩa là nhằm thỏa mãn nhu cầu, hoặc như những âm thanh vô hồn, nhưng phải là một lời ca tụng dựa trên tương quan thiết thân Cha-Con[1]. Vì thế, trong lời nguyện “Lạy Cha của chúng con”:

  • Chúng ta được mời gọi ra khỏi mình để đi vào tương quan phụ-tử với Thiên Chúa, là Cha của chúng ta.
  • Ra khỏi mình để quan tâm trước hết đến Danh của Cha, đến Nước của Cha, đến Ý của Cha.
  • Và sau đó mới quan tâm đến sự sống của mình, nhưng không phải sự sống mà mình muốn, nhưng là sự sống đích thật mà Thiên Chúa muốn: đó là sự sống được xây dựng trên những ơn huệ: ơn huệ lương thực, ơn huệ giải thoát khỏi sự dữ và ơn huệ thứ tha.

Sự sống của chúng không thể không có lương thực, không thể không được tha thứ, và không thể không được giải thoát khỏi sự dữ. Và Chúa Cha đã ban cho chúng ta sự sống này rồi, cách nhưng không và viên mãn nơi Đức Giê-su Ki-tô, Con Chúa.

Và nếu chúng ta để ý lắng nghe bài Tin Mừng, chúng ta sẽ nhận ra rằng Đức Giê-su đặc biệt nhất mạnh đến ơn tha thứ, vì con người không thể sống nếu không có ơn tha thứ: tha thứ của Cha nhân hậu hay thương xót và sự tha thứ mà chúng ta trao ban cho nhau.

3. Lời tha thứ

Sau khi dạy những lời chúng ta cần ngỏ với Chúa Cha (c. 9-13), Đức Giêsu nhắc lại một điểm đã được nêu trong những lời này, đó là sự tha thứ: “Thật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta…” Như thế, sự tha thứ có tầm quan trọng đặc biệt. Chúng ta không thể sống với nhau nếu không tha thứ cho nhau (kinh nghiệm được bố mẹ và các anh các chị tha thứ khi chúng ta còn bé), và chúng ta cũng không thể “sống với” Chúa, nếu không được Ngài tha thứ. Bởi vì, lời tha thứ là lời tái sinh: “Con ta đã chết, nhưng nay sống lại” (dụ ngôn Người Cha nhân hậu trong Lc 15, 11-32).

Lời Đức Giêsu nhấn mạnh đặc biệt đến việc chúng ta cần tha thứ cho nhau, đến độ, tha thứ cho nhau là “điều kiện” cho ơn tha thứ của Thiên Chúa. Ngài nói về điều này hai lần, một lần xác định và một lần phủ định:

Nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em. (c. 14-15)

Tuy nhiên, theo lời nguyện “Lạy Cha” ơn tha thứ của Thiên Chúa không “tự động” rơi xuống trên chúng ta một khi chúng ta đã tha thứ cho nhau. Chúng ta vẫn phải xin: “Xin tha tội cho chúng con, như chính chúng con đã tha thứ (động từ ở thì quá khứ) cho những người có lỗi với chúng con”. Bởi lẽ ơn tha thứ chỉ có thể được trao ban trong một tương quan nhìn nhận nhau, đón nhận nhau (x. dụ ngôn Người Con Hoang Đàng; và bí tích hòa giải cũng diễn tả tương quan này). Hơn nữa, nợ người ta mắc với chúng ta thì ít, còn nợ của chúng ta mắc với Thiên Chúa thì quá lớn (x. dụ ngôn nhỏ trong Lc 7, 40-43). Tuy nhiên, chúng ta không thể xin Thiên Chúa tha thứ, trong khi mình đã không tha thứ , sẵn sàng hay ít nhất ước ao tha thứ cho người khác.

Nhưng ai trong chúng ta cũng cảm thấy khó tha thứ cho nhau. Vì thế, kinh nghiệm lòng thương xót, sự bao dung và sự tha thứ của Thiên Chúa, được thể hiện nơi Đức Giê-su Ki-tô, dành cho mình một cách thiết thân, chính là nguồn sức mạnh để chúng ta có thể tha thứ cho nhau.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc

[1] Giờ cầu nguyện theo sư phạm Linh Thao khởi đầu và kết thúc đều hướng về Thiên Chúa Cha với tâm tình ca tụng.

  • Kinh dọn lòng: “Xin ơn Thiên Chúa cho tất cả ý chí, hành vi và hoạt động của tôi hoàn toàn hướng về việc phụng sự và ca tụng Chúa chí tôn” (LT 46).
  • Kết thúc với Kinh Lạy Cha.

Như thế, Đức Ki-tô ngang qua Lời Kinh Thánh dẫn chúng ta đến với Thiên Chúa trong tương quan Cha-Con, theo khuôn mẫu của Chúa Cha và Chúa Con và trong Chúa Thánh Thần, Đấng làm cho chúng ta “trở nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên: “Áp-ba! Cha ơi!” (Rm 8, 15).

 

Cha của anh em biết anh em cần gì

Chúa Cha biết anh em cần gì

Thursday (June 20): “Your Father knows what you need”

Scripture: Matthew 6:7-15

7 “And in praying do not heap up empty phrases as the Gentiles do; for they think that they will be heard for their many words. 8 Do not be like them, for your Father knows what you need before you ask him. 9 Pray then like this: Our Father who art in heaven, Hallowed be thy name. 10 Thy kingdom come. Thy will be done, On earth as it is in heaven.11 Give us this day our daily bread; 12 And forgive us our debts, As we also have forgiven our debtors; 13 And lead us not into temptation, But deliver us from evil. 14 For if you forgive men their trespasses, your heavenly Father also will forgive you; 15 but if you do not forgive men their trespasses, neither will your Father forgive your trespasses.

Thứ Năm  20-6        Cha của anh em biết anh em cần gì

 

Mt 6,7-15

7 “Khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại; họ nghĩ rằng: cứ nói nhiều là được nhận lời.8 Đừng bắt chước họ, vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin.9 “Vậy, anh em hãy cầu nguyện như thế này: “Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,10 triều đại Cha mau đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.11Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày;12 xin tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con;13 xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ.14 “Thật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em.15 Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.

Meditation: 

 

Do you believe that God’s word has power to change and transform your life today? Isaiah says that God’s word is like the rain and melting snow which makes the barren ground spring to life and become abundantly fertile (Isaiah 55:10-11). God’s word has power to penetrate our dry barren hearts and make them springs of new life. If we let God’s word take root in our heart it will transform us into the likeness of God himself and empower us to walk in his way of love and holiness. 

Let God’s word guide and shape the way you judge and act

God wants his word to guide and shape the way we think, act, and pray. Ambrose (339-397 AD), an early church father and bishop of Milan, wrote that the reason we should devote time for reading Scripture is to hear Christ speak to us. “Are you not occupied with Christ? Why do you not talk with him? By reading the Scriptures, we listen to Christ.”

We can approach God our Father with confidence

We can approach God confidently because he is waiting with arms wide open to receive his prodigal sons and daughters. That is why Jesus gave his disciples the perfect prayer that dares to call God, Our Father. This prayer teaches us how to ask God for the things we really need, the things that matter not only for the present but for eternity as well. We can approach God our Father with confidence and boldness because the Lord Jesus has opened the way to heaven for us through his death and resurrection. 

When we ask God for help, he fortunately does not give us what we deserve. Instead, God responds with grace, mercy, and loving-kindness. He is good and forgiving towards us, and he expects us to treat our neighbor the same. God has poured his love into our hearts through the gift of the Holy Spirit who has been given to us (Romans 5:5). And that love is like a refining fire – it purifies and burns away all prejudice, hatred, resentment, vengeance, and bitterness until there is nothing  left but goodness and forgiveness towards those who cause us grief or harm.

The Lord’s Pray teaches us how to pray

Consider what John Cassian (360-435 AD), an early church father who lived for several years with the monks in Bethlehem and Egypt before founding a monastery in southern Gaul, wrote about the Lord’s Prayer and the necessity of forgiving one another from the heart:

“The mercy of God is beyond description. While he is offering us a model prayer he is teaching us a way of life whereby we can be pleasing in his sight. But that is not all. In this same prayer he gives us an easy method for attracting an indulgent and merciful judgment on our lives. He gives us the possibility of ourselves mitigating the sentence hanging over us and of compelling him to pardon us. What else could he do in the face of our generosity when we ask him to forgive us as we have forgiven our neighbor? If we are faithful in this prayer, each of us will ask forgiveness for our own failings after we have forgiven the sins of those who have sinned against us, not only those who have sinned against our Master. There is, in fact, in some of us a very bad habit. We treat our sins against God, however appalling, with gentle indulgence – but when by contrast it is a matter of sins against us ourselves, albeit very tiny ones, we exact reparation with ruthless severity. Anyone who has not forgiven from the bottom of the heart the brother or sister who has done him wrong will only obtain from this prayer his own condemnation, rather than any mercy.”

Do you treat others as you think they deserve to be treated, or do you treat them as the Lord has treated you – with mercy, steadfast love, and kindness?

“Father in heaven, you have given me a mind to know you, a will to serve you, and a heart to love you. Give me today the grace and strength to embrace your holy will and fill my heart and mind with your truth and  love that all my intentions and actions may be pleasing to you. Help me to be kind and forgiving towards my neighbor as you have been towards me.”

Suy niệm:

 

Bạn có tin rằng lời Chúa có sức mạnh để thay đổi và biến đổi cuộc đời bạn hôm nay không? Ngôn sứ Isaia nói rằng lời Chúa như mưa và tuyết, làm cho đất khô cằn phát sinh sự sống và trở nên màu mở sung mãn (Is 55,10-11). Lời Chúa có sức mạnh để thâm nhập vào trái tim khô cằn của chúng ta và làm cho nó phát sinh sự sống mới. Nếu chúng ta để cho lời Chúa bén rễ trong linh hồn mình, nó sẽ biến đổi chúng ta nên giống chính Thiên Chúa và giúp chúng ta bước đi trong đường lối yêu thương và thánh thiện của Người.

Hãy để lời Chúa hướng dẫn và bao trùm cách thức bạn đoán xét và hành động

Thiên Chúa muốn lời Người hướng dẫn và bao phủ cách chúng ta suy nghĩ, hành động, và cầu nguyện. Thánh Ambrose (339-397 AD), một giáo phụ và là Giám mục Milan, đã viết lý do chúng ta phải dành thời gian để đọc Kinh thánh là để lắng nghe Đức Kitô nói với chúng ta. “Bạn không được Đức Kitô chiếm hữu phải không? Tại sao bạn không nói với Ngài? Bằng việc đọc Kinh thánh, chúng ta lắng nghe Đức Kitô.”

Chúng ta có thể đến với Chúa Cha với lòng tin tưởng

Chúng ta có thể đến với Thiên Chúa một cách tin tưởng bởi vì Người chờ đợi với đôi tay rộng mở để đón nhận những người con trai con gái hoang đàng của mình. Đó là lý do tại sao Đức Giêsu dạy cho các môn đệ lời kinh tuyệt hảo đến nỗi dám gọi Thiên Chúa là Cha chúng con. Lời cầu nguyện này dạy chúng ta làm thế nào để cầu xin Thiên Chúa cho những gì chúng ta thật sự cần đến, những điều không chỉ cho hiện tại, mà còn cho đời sau nữa. Chúng ta có thể đến với Thiên Chúa, là Cha chúng ta, với sự tin tưởng và mạnh dạn, bởi vì Đức Kitô đã mở ra cho chúng ta con đường về trời, ngang qua cái chết và sự sống lại của Ngài.

Khi chúng ta cầu xin Thiên Chúa trợ giúp, may mắn thay Người không ban cho chúng ta những gì chúng ta đáng được. Thay vào đó, Người tốt lành và tha thứ cho chúng ta, và Người cũng mong đợi chúng ta đối xử với tha nhân như vậy. Thiên Chúa đã đỗ tình yêu của Người vào lòng chúng ta ngang qua ân huệ Thánh Thần (Rm 5,5). Và tình yêu đó giống như ngọn lửa thanh lọc – nó thanh tẩy và đốt cháy tất cả thành kiến, thù hận, ghen ghét, hận thù, và cay đắng, cho tới khi không còn gì ngoại trừ sự tốt lành và tha thứ dành cho những ai gây cho chúng ta đau khổ hay thiệt hại.

 

Lời kinh của Chúa dạy chúng ta cầu nguyện

Hãy suy nghĩ những gì Gioan Cassian (360-435 AD), một giáo phụ thời sơ khai, sống vài năm với các tu sĩ ở Bêlem và Aicập trước khi thành lập một đan viện ở phía Nam thành Gaul, đã viết về lời cầu nguyện của Chúa và sự cần thiết của việc tha thứ người khác tự đáy lòng như sau:

 

“Lòng thương xót của Thiên Chúa vượt trên sự mô tả. Trong khi Người ban cho chúng ta lời cầu nguyện mẫu mực, Người cũng dạy chúng ta cách sống, mà nhờ đó chúng ta có thể được vừa ý trước nhan Người. Nhưng đó chưa phải là tất cả. Trong cùng lời cầu nguyện, Người ban cho chúng ta một phương thế dễ dàng để lôi kéo ơn sủng và sự phán xét khoan dung về cuộc đời mình. Người ban cho chúng ta khả năng giảm bớt bản án cho chính mình và ép buộc Người tha thứ cho chúng ta. Còn điều gì khác Người có thể làm trong sự đối diện với sự quảng đại của chúng ta, khi chúng ta cầu xin Người tha thứ cho chúng ta như chúng ta đã tha thứ cho tha nhân? Nếu chúng ta trung thành trong lời kinh này, mỗi người chúng ta sẽ cầu xin sự tha thứ cho chính những lỗi lầm của mình, sau khi chúng ta đã tha thứ tội lỗi của những ai phạm tội chống lại chúng ta, chứ không chỉ những ai phạm tội chống lại Thầy của chúng ta. Thực tế, vài người trong chúng ta có thói quen xấu. Chúng ta xem xét những tội lỗi chống lại Thiên Chúa của mình, tuy rất kinh khủng, với  sự giảm nhẹ: trái lại, khi có một vấn đề tội lỗi chống lại chúng ta, cho dù rất nhỏ mọn, chúng ta đòi buộc sự đền bù khắc nghiệt nhẫn tâm. Ai không tha thứ từ đáy lòng cho anh chị em mình, những người làm thiệt hại đến mình, chỉ nhận được từ lời kinh này sự kết án cho chính mình, hơn là lòng thương xót.”

Bạn có đối xử với người khác như bạn nghĩ họ đáng được, hay bạn đối xử với họ như Chúa đã đối xử với bạn – với lòng thương xót, với tình yêu kiên vững, và với lòng khoan dung không?

Lạy Cha trên trời, Cha đã ban cho con trí khôn để nhận biết Cha, một tinh thần để phục vụ Cha, một trái tim để yêu mến Cha. Xin Cha ban cho con hôm nay ơn sủng và sức mạnh để con ôm lấy thánh ý Cha, và lấp đầy lòng con để tất cả mọi tư tưởng và hành động của con đều có thể làm đẹp lòng Cha. Xin Cha giúp con tốt lành và tha thứ với tha nhân, như Cha đã đối xử với con.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu – chuyển ngữ

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây