THỨ BẢY TUẦN XI MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM C Mt 6,24-34

Thứ bảy - 14/06/2025 10:26
THỨ BẢY TUẦN XI MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM C
Mt 6,24-34

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
24 “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.
25 “Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?
26 Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao?
27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?
28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi;
29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Salômôn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.
30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!
31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó.
33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.
34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.

SUY NIỆM 1: TIN TƯỞNG VÀO SỰ QUAN PHÒNG CỦA THIÊN CHÚA
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói về điều mà Thánh Phaolô đã trình bày trong bài đọc 1, đó là có hai “ông chủ” đang hoạt động trong cuộc đời của mỗi người chúng ta: xác thịt [tiền của] và ân sủng [Thiên Chúa]. Bài Tin Mừng hôm nay nói đến hai đề tài khác nhau: đề tài về việc chọn lựa giữa Thiên Chúa và Tiền Của (Mt 6:24) và đề tài về sự chăm sóc của Thiên Chúa và lo lắng của con người (Mt 6:25-34).
Trong đề tài thứ nhất, Chúa Giêsu muốn dạy các môn đệ về việc chọn lựa giữa Thiên Chúa và Tiền Của như sau: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được” (Mt 6:24). Trong những lời này, Chúa Giêsu khuyến cáo các môn đệ rằng các ông không thể phục vụ Thiên Chúa với một con tim bị phân chia. Hay nói cách tích cực hơn, Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ phải tạo cho mình một chọn lựa nền tảng để yêu Thiên Chúa trên tất cả mọi sự và tất cả những thứ khác chỉ có giá trị bao lâu chúng được hướng dẫn bởi tình yêu của Thiên Chúa. Theo lối nói của người Do Thái, “Tiền Của” là “đối thủ” của Thiên Chúa, và nó có thể là bất cứ cái gì và bất cứ người nào. Qua điểm đầu tiên này, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy xem xét lại tình yêu của chúng ta dành cho Ngài. Nhiều khi chúng ta yêu Ngài với một con tim bị phân chia. Chúng ta không yêu Ngài cách trọn vẹn vì chúng ta để cho một điều gì đó hay một người nào đó làm chủ mình đến nỗi chúng ta xem Thiên Chúa như “kẻ thù” vì Ngài cướp mất khỏi chúng ta một khoảng thời gian và “niềm vui chóng qua” mà chúng ta có với vật đó hoặc với người đó. Tuy nhiên, xét cho cùng nguyên nhân chúng ta đến với Chúa bằng một con tim nửa vời là vì chúng ta luôn lo lắng cơm áo gạo tiền cho mình và cho gia đình. Trong bối cảnh này, Chúa Giêsu hướng các môn đệ [và chúng ta] về sự chăm sóc và quan phòng đầy yêu thương của Thiên Chúa. Đây là đề tài thứ hai mà Chúa Giêsu nói với các môn đệ được thuật lại trong bài Tin Mừng hôm nay.
Theo các học giả Kinh Thánh, phần 2 trong bài Tin Mừng hôm nay giả định lời dạy của Chúa Giêsu được đặt trong bối cảnh thịnh vượng của vùng Galilee và sự vô cảm đối với những nơi thiếu thốn. Bên cạnh đó, có thể Chúa Giêsu ám chỉ đến việc sửa dạy những người trẻ có sở thích khám phá những giới hạn sự hiện hữu của con người, những điều cần thiết và những giá trị đích thật cho đời sống. Điều này được thể hiện qua việc Chúa Giêsu bình phẩm trên những nhu cầu căn bản của con người như ăn, uống, mặc. Những điều này có thể trở thành ngẫu tượng cho những người chạy theo chúng. Tư tưởng này liên kết chúng ta với lời dạy trong phần đầu của bài Tin Mừng, đó là phải chọn lựa Thiên Chúa chứ không phải ngẫu tượng. Calvin định nghĩa ngẫu tượng là bất cứ điều gì đứng giữa chúng ta và Thiên Chúa; theo nghĩa này, tâm trí con người là một “nhà máy” sản sinh ra ngẫu tượng. Thật vậy, khi quá bận tâm và lo lắng cho một chuyện gì, chúng ta biến điều đó trở thành “ngẫu tượng” vì nó “thống trị” tư tưởng, lời nói, việc làm và cuộc sống của chúng ta. Điều gì đang thống trị chúng ta: Thiên Chúa hay một lo lắng nào đó?
Thuật ngữ quan trọng nhất trong phần 2 của bài Tin Mừng hôm nay là “lo lắng.” Ai trong chúng ta cũng lo lắng. Tuy nhiên, thuật ngữ “lo lắng” (merimnao) được sử dụng ở đây không mang nghĩa “lo lắng” như chúng ta thường hiểu, mà được hiểu theo nghĩa “quan tâm đến,” “suy nghĩ về nó.” Nói cách khác, từ “lo lắng” mà Chúa Giêsu nói ở đây được hiểu theo nghĩa “bị mất hút vào” hay “bị thống trị.” Khi chúng ta “lo lắng” theo nghĩa này, chúng ta không còn nghĩ đến gì khác; chúng ta loại trừ tất cả những thứ khác ra khỏi cuộc đời chúng ta. Đây là nguy hiểm mà Chúa Giêsu khuyên các môn đệ đừng bị rơi vào. Nếu đọc kỹ đoạn trích này, chúng ta nhận ra lối viết “bánh mì kẹp” quen thuộc. Câu 25 và câu 34 tạo thành một inclusio (lối viết bao gồm hay bánh mì kẹp): Điều duy nhất Chúa Giêsu khuyên các môn đệ là: “Đừng lo lắng.” Ngài muốn các môn đệ không lo lắng về hiện tại [câu 25: cho mạng sống] và cho tương lai [câu 34: cho ngày mai]. Còn những câu ở giữa (câu 26-33) nhằm mục đích củng cố niềm tin của các môn đệ vào sự quan phòng của Thiên Chúa bằng cách sử dụng những ví dụ lấy từ thiên nhiên hoặc lịch sử. Qua những chi tiết này, Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta rằng: hãy nhìn thiên nhiên và lịch sử đời mình, Thiên Chúa đã chăm sóc mọi loài và chúng ta trong quá khứ và hiện tại. Ngài sẽ tiếp tục chăm sóc chúng ta trong tương lai. Tại sao chúng ta lại kém lòng tin và “để cho những của cải và thú vui trần thế” chiếm mất chỗ của Chúa trong cuộc đời chúng ta: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy” (Mt 6:33-34).
Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Dũng, SDB

SUY NIỆM 2: TÍN THÁC VÀO SỰ QUAN PHÒNG CỦA THIÊN CHÚA
 Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu mạnh dạn lên tiếng khẳng định: "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được". 
Trong ngôn ngữ Hy lạp: Mammôn chỉ của cải vật chất, nguyên nghĩa của nó không phải là một chữ có ý nghĩa xấu. Các rabbi Do thái có câu: hãy quí trọng mammôn của người khác như của chính người", nghĩa làm mỗi người phải coi tài sản vật chất của người khác quí trọng như tài sản của mình. Nhưng từ ngữ mammôn cũng có một lịch sử kỳ thú và đặc sắc. Nó từ một gốc có nghĩa là phó thác, là vật ký thác tại ngân hàng. Mammôn là tài sản được giao cho người nào đó bảo quản giúp. Nhưng dần dần nó không còn có nghĩa là vật ký thác nữa mà là cái gì mà con người ký thác lòng tin cậy của mình vào đó. Cuối cùng nó được viết hoa và được coi như một ông thần: Thần Tài.
 Lịch sử từ ngữ đó đã diễn tả sống động cách thức tài sản vật chất chiếm đoạt một vị trí mà nó không được phép chiếm trong cuộc sống. Ban đầu tài sản là những thử được trao phó cho người khác bảo quản nhưng cuối cùng nó lại biến thành những điều con người đặt lòng tin cậy. Để chỉ thần tượng của một người, không có cách mô tả nào hay hơn là bảo rằng thần tượng là quyền lực người ấy tin cậy. Khi bạn đặt lòng tin cậy nơi vật chất thì nó đã trở thành thần tượng chứ không còn là phương tiện nữa.

1/ Chúa Giêsu mời gọi chúng ta làm việc nhìn lại
Của cải không mang lại cho chúng ta sự sống: "Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?". Kinh thánh nói rất rõ: "Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài, làm chủ hoàn cầu với toàn thể dân cư? (Tv 24,1 )."Vì thú rừng là của Ta hết thảy, cả ngàn muôn loài vật núi đồi. Mọi thứ chim trời, ta đều biết rõ, động vật nơi hoang dã thuộc về Ta" (Tv 50,l0,12). Trong lời dạy của Chúa Giêsu, chủ là người ban nén bạc cho tôi tớ (Mt 25,15) và chủ vườn là người giao vườn nho cho kẻ làm thuê (Mt 21,33). Nguyên tắc này có những hiệu quả rộng rãi. Con người có thể mua bán sắp xếp, điều chỉnh sự vật nhưng không thể tạo ra sự vật. Quyền sở hữu tối hậu trên mọi vật là thuộc về Thiên Chúa. Con người không thể bảo một vật gì trên trần gian là "của mình" mà chỉ được nói "cái này thuộc về Chúa và Ngài đã cho tôi sử dụng nó". Do đó xuất hiện nguyên tắc căn bản này: không có gì trên trần gian này thuộc về tôi nên tôi cũng không được phép sử dụng thế nào tùy ý mà phải nói rằng: "cái này thuộc về thiên Chúa và tôi phải dùng nó theo ý Ngài.

2/ Sống tín thác
Chúa Giêsu dùng hai hình ảnh, chim trời và hoa huệ ngoài đồng và đưa ra kết luận:
 Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao?
 Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.
Là người môn đệ Chúa Giêsu, chúng ta phải biết tín thác vào Chúa. Kinh nghiệm này chính Thánh Phaolô kể cho chúng ta nghe kinh nghiệm của ông: ''Đã ba lần tôi xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này; nhưng Người quả quyết với tôi: "Ơn của Thầy đã đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối." Đây cũng là kinh nghiệm cho chúng ta, vì chúng ta thường viện dẫn những lý do về của cải vật chất: "có thực mới vực được đạo" làm chúng ta trì trệ công việc rao giảng Tin Mừng; vì thế, chúng ta thường xin Chúa cho những điều kiện này, điều kiện kia để làm việc tông đồ. Nhưng Chúa có kế hoạch của Chúa và bổn phận của chúng ta là làm theo thánh ý của Chúa, chứ không theo sở thích riêng của chúng ta. Hãy luôn tính thác vào Chúa vì : "Ơn Ta đủ cho con".
Lm. Jb. Nguyễn Trường Sơn

SUY NIỆM 3: THIÊN CHÚA QUAN PHÒNG
Một thương gia giàu có nọ đi dạo trên bờ biển, tình cờ ông thấy có những ngư phủ nằm ngủ ngon lành trên thuyền. Tò mò, ông hỏi một ngư phủ: -Sao anh không đi đánh cá? Chàng ngư phủ trả lời: - Tôi đã đánh bắt số cá đủ cho hôm nay rồi.
Thấy câu trả lời chưa thỏa mãn, ông hỏi tiếp: -Sao anh không tiếp tục đi đánh cá, để bắt thêm nhiều cá hơn? Thay vì trả lời, chàng ngư phủ hỏi lại: -Nhưng thưa ông để làm gì ?
Với đầu óc kinh doanh sẵn có, thương gia kia như muốn vạch hướng làm ăn cho chàng ngư phủ, nên đã trả lời: -Càng bắt được nhiều cá, anh càng kiếm được nhiều tiền. Có nhiều tiền anh có thể mua được chiếc thuyền lớn hơn, để có thể ra xa hơn, bắt được nhiều cá hơn. Rồi từ một thuyền, anh sẽ có thể có hai, ba, bốn chiếc... và như thế anh sẽ là một người giàu có.
Chàng ngư phủ xem chừng như không thiết tha với kê hoạch làm giàu của thương gia kia nên hỏi tiếp: -Giàu có rồi làm gì nữa ? Thấy như người đối thoại với mình quá chất phác, nên thương gia trả lời: -Rồi anh sẽ được vui hưởng cuộc sống.
Lúc ấy, chàng ngư phủ mỉm cười nói: -Thế tôi nằm đây để ngắm nhìn trời biển như thế này không phải là vui hưởng cuộc sống hay sao?
Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa nói với chúng ta đừng quá lo lắng cho mạng sống mình: Sẽ ăn gì? Sẽ mặc gì? Ngày mai sẽ ra sao? Mà phải tin cậy vào sự quan phòng chăm sóc của Thiên Chúa.
Ngài đưa ra hai hình ảnh chứng minh sự quan phòng của Chúa: chim trên trời, bông huệ ngoài đồng, chúng có đáng gì đâu, thế mà Chúa vẫn hằng nuôi nấng để ý đến, huống chi con người, vì con người được tạo dựng giống hình ảnh Chúa và được Chúa Giêsu cứu chuộc bằng chính giá máu của Ngài.
Đọc kỹ bản văn Matthêu, ta thấy có 4 lần Chúa dạy ta đừng quá lo lắng đến nỗi mất tin cậy vào Chúa. Khi nói như thế, Ngài muốn ta đừng tìm bảo đảm nơi của cải, mà phải tìm cái cốt yếu cho cuộc đời, rồi mọi sự khác sẽ được thêm cho.
Lo lắng quá cũng chẳng được gì, vì “có ai trong anh em có thể nhờ lo lắng mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tấc không?”. Nhưng người biết tín nhiệm vào Chúa không có nghĩa là sống thụ động, mà là cộng tác với Chúa tùy ơn gọi của mỗi người: tự giúp mình thì lúc đó trời sẽ giúp cho.
Thiên Chúa biết rõ ta không phải là những con chim hay bông hoa ngoài đồng, mà là những con người phải làm việc để nuôi thân và góp phần xây dựng gia đình và xã hội.
Chúa dạy chúng ta “trước hết hãy tìm” nghĩa là hãy đặt đúng chỗ công việc: việc nào trước, việc nào sau. “Trước hêt hãy lo tìm Nước Chúa và sự công chính của Ngài”, lời này đặt nền tảng cho người Ki tô hữu trong việc chọn lựa.
Thiên Chúa phải chiếm chỗ ưu tiên trong con người và công việc của chúng ta, rồi đến việc cứu rỗi bản thân và đưa người khác về với Chúa, đảo lộn trật tự này tức là đi ngược thánh ý và chương trình của Thiên Chúa.
Các bạn thân mến,
Xin Chúa cho ta luôn biết tìm kiếm trước hết Nước Chúa và sự thánh thiện của Ngài, và tin chắc rằng Chúa sẽ ban cho ta mọi sự khác mỗi khi ta cần đến, vì Chúa là Cha chúng ta và Ngài hằng yêu thương săn sóc chúng ta.
Lm. Phêrô Nguyễn Bùi Quốc Khánh

SUY NIỆM 4: TRÁI TIM HỒN NHIÊN
“Hãy xem chim trời!”.
“Hãy chiêm ngắm Giêsu, vị Chúa làm người; những gì cao cả nhất đã trở thành hiện thân của khiêm tốn và giản dị! Hãy mục kích cách Ngài cư xử với các tội nhân, những người nghèo và các em bé; qua đó, ‘trái tim hồn nhiên’ của Ngài thể hiện!” - Anthony Fortosis.
Kính thưa Anh Chị em,
Với những hình ảnh ‘chim trời, đoá huệ’ trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn bạn và tôi hãy có cho mình một ‘trái tim hồn nhiên’ như Ngài, như trẻ thơ, hầu có thể nhận ra bàn tay quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa trong thế giới, trong mọi sự.
Hãy để cho những thực tế về sự chăm sóc của Cha trên trời đối với những vật phù du này ngấm sâu vào lòng chúng ta! Hãy để những bức tranh tuyệt vời này thúc giục chúng ta nhìn ra các tạo vật mà tin cậy vào tấm lòng yêu thương vô bờ của Ngài! Điều cần thiết là hãy suy gẫm cách thức Ngài chăm chút đến từng sinh vật nhỏ bé vốn chỉ đáng một vài xu này! Từ đó, ngẫm xem làm sao Ngài lại không để mắt đến chúng ta, những con trai con gái - những công trình huy hoàng tột bậc của Ngài - những người con mà Ngài sẵn sàng sai Con Một đến, đổ máu, chết thay cho họ trên thập giá!
Chúa Kitô đã thực sự thâm nhập vào ‘nguyên nhân cốt lõi’ của những lắng lo và băn khoăn vốn thường nuốt chửng và vùi dập con người; nguyên nhân đó là ‘một đức tin còn quá ít ỏi’ nơi mỗi người! Không chỉ ít đức tin; thậm chí, chúng ta còn quá hời hợt trước sự chăm bẵm của Đấng Tạo Thành. Hãy cám ơn Chúa vì sự kiên nhẫn của Ngài, hãy cho phép tấm lòng hiền phụ nơi Ngài thấm sâu linh hồn. Chính sự thấm sâu này, nhận thức này, sẽ đào tạo một ‘trái tim hồn nhiên’ nơi chúng ta; nhờ đó, bạn và tôi có được một đôi mắt trẻ thơ, vốn luôn kinh ngạc và thán phục trước những việc Ngài làm.
Thật trùng hợp, sách Biên Niên Sử hôm nay một lần nữa cho thấy sự kiên nhẫn đầy yêu thương của Thiên Chúa. Tư tế Giơhôgiađa qua đời, các thủ lãnh Giuđa đã làm xiêu lòng vua, “Họ đã bỏ Đền Thờ của Đức Chúa là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các ngẫu tượng”. Thiên Chúa lần lượt sai các ngôn sứ đến để đưa họ về; Dacaria bảo họ, “Các ngươi đã lìa bỏ Chúa, nên Chúa cũng lìa bỏ các ngươi!”. Nhưng làm sao Thiên Chúa có thể bỏ dân! Ngài vẫn hoàn tất lời đã hứa với các tổ phụ, với Đavít. Thánh Vịnh đáp ca tiết lộ, “Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở!”.
Anh Chị em,
“Hãy nhìn xem chim trời!”; “Hãy ngước nhìn cánh huệ!”. Đức Thánh Cha Phanxicô nói, “Việc phó thác chính mình cho Cha trên trời không giải quyết được các vấn đề một cách kỳ diệu, nhưng cho phép chúng ta đối mặt chúng với một thái độ đúng đắn và can đảm: Tôi can đảm vì tôi phó mình cho Chúa Cha, Đấng chăm sóc mọi sự và là Đấng yêu thương tôi rất nhiều!”. Vậy, nếu mỗi người chúng ta ý thức thực sự, tôi đang được Thiên Chúa yêu thương thì tôi hẳn cũng sẽ có một ‘trái tim hồn nhiên’ để nhận ra Ngài đang chăm sóc mình đến từng chi tiết, độc đáo, trên từng chặng đường khác nhau của cuộc đời; cho dẫu đó có thể là những chặng đường chông gai!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để một ai, một điều gì làm trái tim con mất hồn nhiên; nhờ đó, con có thể nhìn thấy mọi sự với đôi mắt trẻ thơ. Ở đó, chỉ có ngạc nhiên và thán phục!”, Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

SUY NIỆM 5: TÌM KIẾM NƯỚC THIÊN CHÚA
Bài Tin Mừng hôm nay như một lời phản tỉnh cho mỗi người: Đừng quá chú trọng đến của cải, vật chất nơi trần gian này nhưng hãy tin vào Đấng có thể biết tất cả mọi nhu cầu của chúng ta.
Cơm ăn, áo mặc, nước uống… là nhu cầu hết sức bình thường mà bất kỳ ai cũng cần đến. Đức Giêsu không bảo rằng những thứ ấy không cần thiết, nhưng Ngài bảo chúng ta đừng quá bận tâm tìm kiếm những thứ nay còn mai mất này. Ngài mời gọi chúng ta hãy tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa là Cha toàn năng và hết mực yêu thương, Đấng thừa biết chúng ta cần gì. Chính Người cũng đang chăm lo cho từng thụ tạo mà Người tạo dựng nên. Ngay cả những thứ xem ra con người ít quan tâm đến như cỏ dại, hoa huệ… cũng được Cha trang hoàng lộng lẫy. Vì thế, hãy để tâm tìm kiếm thực tại vĩnh cửu, đừng lo lắng về những gì thuộc về trần thế, bởi những thứ ấy Người sẽ ban thêm cho.
Lối sống bận rộn của cuộc sống hiện đại nhiều khi cũng tác động lên đời sống của người Kitô hữu. Chúng ta cũng dễ bị cuốn theo vòng xoáy tìm kiếm của cải vật chất phục vụ cho nhu cầu cuộc sống mà quên đi việc tìm kiếm Nước Trời. Đức Giêsu trấn an và thức tỉnh chúng ta để chúng ta có thể hướng tầm nhìn về trời cao, nơi chúng ta sẽ được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu với Ngài.
Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con biết tìm kiếm Chúa trước rồi những của cải vật chất Ngài sẽ ban cho sau. Xin đừng để những của cải thế gian làm mờ mắt chúng con.
Tu sĩ Phêrô Nguyễn Hữu Liêm Chánh, SVD

 

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây