THỨ BA TUẦN X MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM C Mt 5,13-16
- Thứ bảy - 07/06/2025 08:03
- In ra
- Đóng cửa sổ này

THỨ BA TUẦN X MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM C
Mt 5,13-16
Mt 5,13-16
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mat-thêu
13 “Chính anh em là muối cho đời. Nhưng muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi.”
14 “Chính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được.
15 Cũng chẳng có ai thắp đèn rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người trong nhà.
16 Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.
SUY NIỆM 1: “ĐỜI SẼ ĐẸP KHI NỒNG TÌNH CHÚA, SÁNG TÌNH NGƯỜI”
Khi hồi tâm suy gẫm về cuộc đời, chắc sẽ không ít người cảm thấy thế giới ngày nay thật đáng buồn, bởi vì xem ra thế giới càng văn minh thì nhiều người vẫn không cảm thấy hạnh phúc. Quả thế, ngay trong nhiều gia đình, đời sống đầy đủ về vật chất không mang lại hạnh phúc. Nghĩ cho kỹ thì hạnh phúc là một cảm nhận và là một kinh nghiệm đến từ thế giới bên trong con người hay còn gọi là đời sống tâm linh mà Kitô hữu cảm nhận rất rõ về thế giới ấy. Nếu “thế giới” ấy được đong đầy đến mặn nồng tình Chúa và sáng lên tình người thì cuộc đời mới thật sự trở nên tươi đẹp!
Cả hai bài đọc lời Chúa của ngày hôm nay, được khơi nguồn từ chính sự kiện và kinh nghiệm đời thường, đều cho chúng ta những viễn cảnh thật đẹp. Thật vậy, ở nơi bài đọc thứ nhất, nếu như hoàn cảnh xảy ra chẳng mấy chi hay khi đó là một nạn đói vì trời khô hạn thì chúng ta lại thấy ngay trong chính hoàn cảnh khó khăn ấy lại nồng hơi ấm tình Chúa tình người. Quả thế, bà goá thành Sarephta thuộc miền Siđon dù rơi vào cảnh đói khổ, vẫn sẵn lòng đón tiếp tiên tri Êlia, người của Thiên Chúa. Dù trước đó bà đã giải bày cách chân thành: “Có Chúa là Thiên Chúa hằng sống chứng giám: Tôi không có sẵn bánh, tôi chỉ còn một nắm bột trong hũ với một ít dầu trong bình. Này đây tôi lượm vài que củi về nấu cho tôi và con trai tôi ăn, rồi chết thôi” nhưng trong cảnh khốn khổ của sự thiếu thốn vật chất, bà vẫn tin vào Thiên Chúa qua lời xác tín của vị tiên tri: “Bà đừng lo, cứ đi và làm như bà đã nói. Nhưng, với chút bột ấy, trước hết hãy làm cho tôi một cái bánh nhỏ, đem ra đây cho tôi, sau đó hãy làm cho bà và con trai bà. Vì Chúa là Thiên Chúa Israel truyền rằng: “Hũ bột sẽ không cạn và bình dầu sẽ không vơi đi, cho đến ngày Chúa cho mưa xuống trên mặt đất”. Kết quả là “chính ông và bà cùng cả nhà đều đủ ăn; từ ngày đó, hũ bột không cạn và bình dầu không vơi, như lời Chúa đã dùng Êlia mà phán”. Nhìn bên ngoài thì hai mẹ con bà goá và cả tiên tri Êlia đều rơi vào cảnh khốn khó thế nhưng cả hai đều vững tin vào Chúa là Đấng hằng yêu thương mình để sẵn sàng sẻ chia cho người thân cận, kết quả là mọi sự đã trở nên tốt đẹp. Rõ ràng là trong cảnh khốn khổ, người ta vẫn có thể làm cho cuộc đời của chính mình cũng như của những người thân cận nên tươi đẹp và đầy sức sống nhờ một tấm lòng nồng nàn tình Chúa và tình người.
Thêm vào đó, một khi lòng được đong đầy tình Chúa và ấm tình người, người ta cũng trở nên những người mang lại vẻ đẹp và sức sống cho thế giới và cho cuộc đời. Ấm tình Chúa, nồng tình người chính là cái chất, là cốt lõi của “muối” và “ánh sáng” được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin mừng hôm nay: “Các con là muối đất; các con là sự sáng”. Dĩ nhiên, muối thì phải mặn thì mới là muối, ánh sáng thì tự nó phải toả lan. Ngược lại, muối mà không mặn thì như Chúa Giêsu nói: “Muối đó không còn xử dụng vào việc chi nữa, chỉ còn ném ra ngoài cho người ta chà đạp lên nó” hoặc “người ta cũng không thắp đèn rồi để dưới đáy thùng, nhưng đặt nó trên giá đèn, hầu soi sáng cho mọi người trong nhà”. Như thế, hình ảnh “muối” và “ánh sáng”, một đàng nói đến cái “chất” bên trong của người môn đệ phải có là lòng mến Chúa yêu người, đàng khác là tác dụng của nó, nghĩa là sứ mạng mà người môn đệ mang nơi mình là một cuộc sống có sức “ướp” đời nên mặn nồng trong tình yêu thương và “toả sáng” giáo huấn của Chúa cho người khác. Như thế, từng ngày từng ngày, họ tạo nên cho cuộc đời bao vẻ đẹp tuyệt vời.
Cuộc đời vẫn là nó nhưng đẹp hay không là do cách sống của con người. Ngẫm nghĩ lại, trong thế giới hiện nay, người ta dễ bị cuốn theo chủ nghĩa cá nhân, từ đó lấy suy nghĩ thiển cận và sai lạc của mình làm chân lý để rồi xa rời hoặc chối bỏ các giá trị truyền thống tốt đẹp và chân lý cao cả. Từ đó, thế giới của con người dần bị thu hẹp vào những tư tưởng và lối sống tiêu cực khiến thế giới trong cái nhìn của những con người ấy trở nên tăm tối. Trái lại, có biết bao người, dù giàu sang hay nghèo khổ, vẫn tin tưởng vào Thiên Chúa, tuân giữ các giáo huấn của Chúa và nỗ lực xây dựng một đời sống đức tin mạnh mẽ. Họ có thể là những người nổi tiếng hoặc chỉ là những người bình thường giữa đời. Cuộc sống của họ, qua những hy sinh thầm lặng nhưng chứa đầy tình Chúa tình người, vẫn không ngừng sưởi ấm biết bao trái tim, mang niềm vui và an bình đến cho nhiều người xung quanh. Đó là hình ảnh của những người trong đau khổ, trong khó khăn, trong thiếu thốn, trong túng quẫn, trong nghèo khó, trong chiến tranh, trong bệnh tật, trong tuổi già,…vẫn không bao giờ đánh mất niềm tin và hy vọng vào Thiên Chúa, Đấng mà họ xác tín cách chắc chắn rằng Người không bao giờ bỏ họ và mãi mãi yêu thương họ bằng một tình yêu trao ban đến tận cùng và một tình yêu hy sinh đến chết vì họ. Vì tin tưởng vào Chúa và bước theo đường lối của Người, họ là những người cha người mẹ luôn hết lòng yêu thương con cái, tận tâm tận lực giáo dục các em nên người đạo đức, hy sinh âm thầm, tận trung với trách nhiệm và bổn phận làm cha mẹ mỗi ngày và trọn đời; đó là những người chồng người vợ hết lòng yêu thương và chung thuỷ với nhau, tôn trọng, nâng đỡ, khích lệ, thông cảm, động viên và cùng giúp nhau nên thánh; đó là những người anh em chị em biết trân trọng nhau, biết nâng đỡ và dìu dắt nhau trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống; đó là những anh chị em hàng xóm láng giềng biết tôn trọng và giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn; đó là những anh chị em trong cộng đoàn xứ đạo biết lắng nghe, trân trọng, cảm thông, cầu nguyện, nâng đỡ nhau; thậm chí, đó còn là những người không quen biết nhưng vì tình yêu thương mà sẵn sàng quên mình phục vụ như chúng ta đã thấy trong thời gian khó khăn của đại dịch Covid-19 vừa qua. Tất cả những điều ấy, phát xuất từ Thiên Chúa và được “ướp mặn” trong tình yêu Chúa, có sức “ướp” nồng cuộc đời và lan toả biết bao giá trị tốt đẹp làm cho cuộc đời nên đẹp nên tươi!
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cuộc đời được Chúa dựng nên vẫn luôn tươi đẹp. Ước mong sao mỗi người chúng con biết giữ và làm cho chính mình được mặn nồng tình Chúa và sáng tình người để chính chúng con hạnh phúc. Như thế, chúng con cũng sẽ trở thành những người mang “muối” và ánh sáng cho đời, làm đẹp cuộc đời của chính chúng con và những người sống cùng với chúng con. Amen.
Thực hành: Làm 3 việc hy sinh âm thầm để cầu nguyện cho người thân cận.
Lm. Phêrô Trần Lê Thành Nhân
SUY NIỆM 2: MUỐI ƯỚP ĐỜI
Câu chuyện
Mahatma Gandhi (1869 – 1948), nhà ái quốc và được tôn vinh là vị cha già dân tộc Ấn Độ, cũng là vị thánh của những người Ấn giáo, đã đấu tranh giành lại độc lập và tự do cho Ấn Độ bằng đường lối ôn hòa bất bạo động.
Một hôm người ta hỏi ông rằng: “Trước thảm họa nguyên tử, ngài sẽ làm gì?”
Ganhdi trả lời: “Tôi sẽ cầu nguyện”.
Gandhi là người rất yêu mến giáo huấn của Chúa Kitô, nhưng khi được hỏi thêm: “Vì sao ngài không theo đạo Công giáo?”
Ông trả lời: “Phúc Âm của Chúa thì rất tốt lành, nhưng người công giáo đã không sống Phúc Âm, nên không hơn gì chúng tôi”.
Sau đó ông còn nói thêm: “Nếu tôi đã hân hạnh gặp được một người nào là Kitô hữu chân thực, có lẽ tôi đã trở nên một người Kitô hữu ngay lập tức”.
Chính vì không sống đúng tư cách người môn đệ Chúa Kitô, người tín hữu đã làm che mờ Chúa Kitô nên Gandhi đã không đến với Đạo Kitô. Câu trả lời của Gandhi làm cho chúng ta cảnh tỉnh nhớ lại Lời Chúa nói trong Tin Mừng Mt 5,13-16: “Các con là muối ướp đời, là ánh sáng cho trần gian”.
Suy niệm
Người môn đệ trở nên như muối, là muối thì luôn có vị, muối không được lạt đi! Tác giả Cl. Tassin chú giải: “Các môn đệ đem hương vị cho đời và bảo đảm sự sống còn của thế gian trước mặt Thiên Chúa. Nhưng nếu họ không đảm đương được công việc này và đánh mất tinh thần các mối phúc, họ sẽ chẳng còn giá trị gì và Thiên Chúa sẽ từ bỏ họ” (Theo Tin Mừng thánh Mátthêu, Centurion, 1991, tr.62). Không chỉ trở nên vị mặn và hữu dụng như tính chất của muối, người môn đồ phải trở nên ánh sáng của nhân loại (x.Pl 2,15; so sánh với Ep 5,8-14), là tham dự vào sự sáng của Thiên Chúa mà Chúa Giêsu tuyên bố: “Tôi là ánh sáng của thế gian” (Lc 2,32; Ga 8,12; 12,35). Nguồn ánh sáng cứu độ như Thánh Vịnh đã tuyên xưng: “Đức Chúa là ánh sáng và là sự cứu chuộc của tôi” (Tv 27,1).
Ánh sáng cũng được sử dụng như là một biểu tượng trong Kinh Thánh, thường chỉ sự mặc khải cứu độ của Thiên Chúa. Ngôn sứ Isaia đã loan báo, người Tôi tớ Giavê được công bố là “ánh sáng muôn dân” (Is 49,6); và Israel cũng phải là ánh sáng cho dân ngoại (x. Is 42,6).
Giáo lý Công giáo số 1216 xác định: Trong phép Rửa tội, người được rửa tội nhận lấy Ngôi Lời là “ánh sáng đích thực soi sáng mọi người”, và “sau khi được soi sáng như thế”, họ trở nên “con của sự sáng” và chính bản thân họ là “ánh sáng”. Cho nên, thánh Phaolô mời gọi mỗi chúng ta: “Anh em phải chiếu sáng, như những vì sao trên vòm trời” (Pl 2,15). Chúng ta đều được mời gọi nên như muối và ánh sáng:
Phaolô cũng đồng hóa “muối” với “sự khôn ngoan”và ngài mời gọi chúng ta trong từng lời ăn tiếng nói phải mang vị mặn mà của muối: “Anh em hãy ăn ở khôn ngoan. Lời nói của anh em phải luôn luôn mặn mà dễ thương” (Cl 4,5-6).
Trong ý nghĩa đó, mỗi hành động của chúng ta cũng phải mang hương vị mặn mà của tình yêu đậm đà sẵn sàng chia sẻ với anh chị em mình. Mỗi khi dấn thân, tham gia gánh vác công việc trong xã hội, Giáo hội cũng phải chan chứa vị mặn muối của trách nhiệm công vụ vì anh chị em.
Khi mang lời mặn mà dễ thương, hành động thắm nồng tình yêu, tinh thần trách nhiệm, người Kitô hữu đã trở nên ánh sáng như Công đồng Vaticanô II đã chỉ rõ: “…Chính chứng tá của đời sống Kitô và những việc lành được làm với tinh thần siêu nhiên có sức lôi kéo người ta đến đức tin và đến với Thiên Chúa”, vì Chúa phán: “Sự sáng của các con phải soi trước mắt người ta, như vậy để họ xem thấy việc lành các con mà ngợi khen Cha các con ở trên trời” (Mt 5,16).
Tuy nhiên, khi chúng ta đi vào sống ở giữa và trong thế gian, dưới sự ảnh hưởng của các thế lực bóng tối, hương vị của muối trong chúng ta có thể trở nên nhạt, đèn của chúng ta có thể bị hết dầu nên lụi tàn ánh sáng. Để tìm lại được hương vị mặn và dầu cho đèn sáng, cần được ướp lại bằng vị mặn của Đức Giêsu, ngọn đèn cần được nuôi bằng dầu tình yêu của Ngài qua các bí tích đặc biệt là bí tích Hòa Giải: Được tha thứ, chữa lành và thêm sức mạnh và bí tích Thánh Thể để được kết hiệp với Chúa Giêsu bằng sức sống thánh và tình yêu dâng hiến.
Từng bước đi và sống trong dương gian xin cho chúng con luôn tâm niệm như Chúa mời gọi là muối là ánh sáng.
Ý lực sống:
Chọn con là đèn
soi giữa thế trần.
Làm muối mặn mà
ướp đời dương gian…
Lm Nguyễn Vinh Sơn SCJ
SUY NIỆM 3: MUỐI PHẢI LÀ MUỐI
Khi nói đến muối, người ta nghĩ ngay đến vai trò quan trọng của chúng trên sức khỏe của con người, bởi vì: muối có thể làm dung hòa, điều chỉnh độ chứa nước của cơ thể (cân bằng lỏng). Các hoạt động của cơ thể sẽ bị xáo trộn nếu thiếu muối, triệu chứng rối loạn điện giải, co bắp thịt, đau cơ, uể oải, buồn nôn, hoa mắt, chóng mặt, phù thũng… là do thiếu muối. Muối còn có tác dụng xát trùng cao, bảo quản thức ăn cho khỏi hư thối… Tục ngữ ca dao Việt Nam có câu: “Cá không ăn muối cá ươn”.
Hôm nay, Đức Giêsu phán cùng các môn đệ: “Chính anh em là muối cho đời”. Nhưng liền sau đó, như một sự cảnh báo trước: “Nếu muối đã lạt, người ta biết lấy gì mà ướp cho mặn lại? Muối đó không còn xử dụng vào việc chi nữa, chỉ còn ném ra ngoài cho người ta chà đạp lên nó?”.
Thật vậy, đời môn đệ chỉ có giá trị khi trong mình có vị mặn của tình yêu Giêsu, để làm toát lên hương vị của khiên nhường, yêu thương, tự hủy, vâng phục, xóa mình ra không để sống và sống cho người khác. Nếu không có vị mặn này, phải chăng đời môn đệ của chúng ta trở nên nhạt nhẽo, bèo bọt và vô tác dụng. Khi ấy, sự hiện diện của chúng ta trở nên dị hợm… thay vì ướp cho đời thì lại làm cho đời trở nên hư thối vì bị lây nhiễm bởi những lề thói xấu xa tục tĩu của chúng ta.
Muốn được như thế, như những hạt muối, chúng phải chịu hòa tan trong nước thì mới có giá trị, người Kitô hữu muốn trở nên chứng nhân, thì cũng phải tan hòa cuộc đời như những hạt muối, chấp nhận từ bỏ cái tôi ích kỷ để trở thành hữu dụng cho tha nhân.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con vẫn mãi là muối mang vị mặn của Chúa, để chính Chúa ướp chúng con và cũng để chúng con cùng Chúa ướp cho đời khỏi bị hư thối bởi những trào lưu tục hóa trong thế gian này. Amen.
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
SUY NIỆM 4: THẨM THẤU VÀ LAN TỎA
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Kitô dùng hai hình ảnh rất quen thuộc và thiết yếu trong cuộc sống hằng ngày để nói lên những phẩm chất phải có của một người môn đệ, đó là “muối” và “ánh sáng”. Thử hỏi chúng có đặc điểm gì?
Muối thường được dùng để ướp, điều đó có nghĩa là nó có sức thẩm thấu vào bên trong của mỗi sự vật mà nó tiếp xúc. Còn ánh sáng thì lại có tính chất lan tỏa vì nó chiếu sáng tất cả những thứ xung quanh nó. Thẩm thấu và lan tỏa là hai đặc điểm trái ngược nhau, nhưng lại là những điều cần thiết phải có nơi một người môn đệ.
Người môn đệ phải có sức thẩm thấu. Chính bởi vì chúng ta loan truyền Lời Hằng Sống và Lời đó có sức biến đổi tâm hồn con người. Vì thế, Tin Mừng mà chúng ta loan báo phải thâm nhập vào sâu trong trái tim của mỗi người mà ta gặp gỡ. Muối càng mặn thì độ thẩm thấu càng cao. Vậy thì người môn đệ phải luôn luôn “làm mặn” chính bản thân mình bằng đức tin, bằng tình yêu và niềm hăng say trong sứ vụ.
Người môn đệ phải có sức lan tỏa. Chính bởi vì người môn đệ là những người được chiếu sáng bởi tình yêu Thiên Chúa và có nghĩa vụ làm chứng cho tình yêu ấy bằng cách lan tỏa cho mỗi người xung quanh. Ánh sáng của một người môn đệ không phải chỉ le lói như một ngọn đèn dầu nhưng phải mạnh mẽ là lan tỏa như ánh sáng của ngọn nến trong đêm Vọng Phục Sinh, ánh sáng ấy được thắp lên đầu tiên và dập tắt sau cùng
Lạy Chúa xin cho chúng con trở nên muối và ánh sáng, để chúng con đem tình yêu của Chúa “thẩm thấu” vào trong trái tim của mỗi người, đồng thời cũng “chiếu giãi” tình yêu Chúa trên khắp thế gian. Amen
Tu sĩ Phêrô Lê Việt Tân, SVD
SUY NIỆM 5: MUỐI VÀ ÁNH SÁNG
Muối là để làm gia vị, đèn là để soi sáng. Với hai hình ảnh này, Chúa Giêsu muốn nói lên sứ mệnh của Giáo Hội trong trần thế. Ngay từ đầu lịch sử của mình, Giáo Hội đã ý thức về sứ mệnh ấy. Giáo Hội là muối và ánh sáng của thế giới, bởi vì là Thân Thể của Ðấng là Ðường, là Sự Thật và là Sự Sống. Giáo Hội luôn xác tín rằng tất cả chân lý về Thiên Chúa và về con người đã được Chúa Giêsu mạc khải và ủy thác cho Giáo Hội. Qua cuộc sống của mình, Giáo Hội bày tỏ cho nhân loại biết con người là ai? Con người bởi đâu mà đến? Con người sẽ đi về đâu? Qua cuộc sống của mình, Giáo Hội chứng tỏ cho con người cùng đích của cuộc sống, đó là sống với Thiên Chúa.
Các tín hữu tiên khởi đã xác tín về điều đó, cuộc sống bác ái yêu thương của họ đã là muối và ánh sáng cho nhiều người. Những tiến bộ về khoa học, văn hóa, kinh tế và ngay cả chính trị tại Âu Châu thời Trung Cổ quả là thể hiện vai trò muối và ánh sáng của Giáo Hội. Không ai có thể vai trò hạt nhân về phát triển của các Tu viện Công giáo. Văn minh Tây phương, dù muốn hay không, vẫn là văn minh Kitô giáo. Những giá trị tinh thần mà nhân loại đạt được ngày nay, như tự do, dân chủ, nhân quyền, đều là những giá trị xuất phát từ Kitô giáo. Qua những giá trị tinh thần ấy, chúng ta có thể nói rằng muối của Giáo Hội đã ướp được phần lớn trái đất, ánh sáng của Giáo Hội đã chiếu soi vào những góc tối tăm của tâm hồn.
Tuy nhiên, hình ảnh muối và ánh sáng vẫn luôn gợi lên cho chúng ta cái tư thế nhỏ bé của Giáo Hội. Người ta chỉ cần một lượng nhỏ muối để ướp một lượng lớn thực phẩm, một cái đèn nhỏ cũng đủ để chiếu dọi một khoảng không gian lớn. Phải chăng với hình ảnh của muối và ánh sáng, Chúa Giêsu không muốn ám chỉ tới cái vị thế đàn chiên nhỏ bé là Giáo Hội? Ðã qua hơn 2,000 năm lịch sử, các môn đệ Chúa Giêsu đã đi khắp thế giới để rao giảng cho mọi dân tộc. Nếu xét về con số, thì thực tế không thể chối cãi là hơn 2/3 nhân loại vẫn chưa trở thành môn đệ Chúa Giêsu, và càng ngày xem chừng những người mang danh hiệu Kitô càng nhỏ lại, nếu so với những người ngoài Kitô giáo.
Muối và đèn soi vốn là những hình ảnh gợi lên cho chúng ta cái tư thế thiểu số của Giáo Hội trong trần thế, nhưng lại mời gọi chúng ta xác tín về sứ mệnh vô cùng to tát của Giáo Hội. Bằng mọi giá, Giáo Hội phải ướp mặn thế giới, phải chiếu soi trần gian bằng chính chân lý cao cả mà Chúa Giêsu đã mạc khải và ủy thác cho mình. Cả vận mệnh nhân loại tùy thuộc sứ mệnh của Giáo Hội, do đó không có lý do nào cho phép Giáo Hội xao lãng sứ mệnh ấy. Thánh Phaolô đã nói lên sự khẩn thiết của sứ mệnh ấy như sau: “Gặp thời thuận tiện hay không thuận tiện, cũng phải luôn luôn rao giảng Tin Mừng của Chúa”.
Ðã có một lúc Giáo Hội gặp nhiều dễ dàng và thuận tiện trong việc thực thi sứ mệnh: cả một quốc gia, cả một lục địa đón nhận sứ điệp Tin Mừng. Thế nhưng, cũng có biết bao thời kỳ Giáo Hội bị khước từ, bị bách hại, đây chính là lúc không thuận tiện mà thánh Phaolô nói đến và cũng là lúc Giáo Hội càng phải rao giảng mạnh mẽ và kiên quyết hơn. Chính vì là thiểu số, và là một thiểu số bị loại trừ và bách hại, Giáo Hội lại càng phải ý thức hơn về vai trò là muối và ánh sáng của mình.
Một trong những nguy cơ lớn nhất đối với Giáo Hội chính là thỏa hiệp: thỏa hiệp để được một chút dễ dãi, thỏa hiệp để được một chút đặc quyền đặc lợi. Thực ra, đã là thỏa hiệp tức là đánh mất một phần căn tính của mình: thay vì muối để ướp cho mặn, thì muối lại đánh mất chất mặn của mình đi; đã là đèn dùng để soi sáng thì đèn lại bị đặt dưới đáy thùng; thay vì rao giảng lời chân lý, Giáo Hội thỏa hiệp để chỉ còn rao giảng lời của những sức mạnh đang khống chế mình. Xét cho cùng, sứ mệnh của muối và ánh sáng cũng chính là sứ mệnh của tiên tri. Số phận của tiên tri là số phận của thiểu số, nhưng là thiểu số dám lên tiếng rao giảng chân lý, sẵn sàng tố cáo bất công, và dĩ nhiên sẵn sàng hy sinh, ngay cả mạng sống mình.
Giáo Hội là muối và ánh sáng thế gian. Mỗi Kitô hữu tự bản chất cũng là muối và ánh sáng của thế gian. Họ sẽ đánh mất bản chất mặn của muối và tia sáng của ánh sáng, nếu chỉ vì một chút lợi lộc vật chất, một chút dễ dãi, mà họ thỏa hiệp với những gì đi ngược chân lý của Chúa Giêsu. Một cách cụ thể, người Kitô hữu sẽ không còn là muối và ánh sáng, nếu theo dòng chảy của xã hội, họ cũng lọc lừa, móc ngoặc, dối trá.
Nguyện xin Chúa ban thêm sức mạnh, để dù chỉ là một thiểu số, chúng ta vẫn luôn là muối có sức ướp mặn xã hội, là đèn có sức chiếu soi xã hội.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)