GIÁO PHẬN PHAN THIẾT

http://gpphanthiet.net


THỨ TƯ TUẦN THÁNH Mt 26,14-25

THỨ TƯ TUẦN THÁNH Mt 26,14-25
THỨ TƯ TUẦN THÁNH
Mt 26,14-25

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mat-thêu
14 Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế mà nói: 15 “Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu.” Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.
16 Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.
17 Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su: “Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?”
18 Người bảo: “Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: “Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy.”
19 Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.
20 Chiều đến, Đức Giê-su vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.
21 Đang bữa ăn, Người nói: “Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy.”
22 Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: “Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao ?”
23 Người đáp: “Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.
24 Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn!”
25 Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi: “Ráp-bi, chẳng lẽ con sao ?” Người trả lời: “Chính anh nói đó!”
 
SUY NIỆM:
Sứ điệp: Trong bữa ăn cuối cùng, tâm hồn Chúa Giêsu buồn sầu vì bị người bạn nghĩa thiết phản bội. Chúa bị ruồng bỏ và bị bán rẻ với giá một nô lệ. Ta đừng bao giờ bán rẻ Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con xin được cảm thông chia sẻ với nỗi xót xa của Chúa, khi kẻ cùng chấm chung một đĩa với Chúa lại phản bội Chúa. Con cảm thấy đau đớn khi biết rằng: kẻ phản bội Chúa không phải ai mà là kẻ đã từng chia sẻ cuộc sống thân thiết với Chúa, kẻ đã đuợc Chúa yêu thương và tuyển chọn vào số các tông đồ. Thật chua xót khi kẻ phản bội đang cùng đồng bàn với Chúa, bên ngoài thì tỏ vẻ hiệp thông, chân thành, nhưng trong lòng đang rắp tâm phản bội Chúa.
Ôi một người bạn, một môn đệ của Chúa! Lạy Chúa Giêsu, Chúa thật sự đau đớn. Chúa đã yêu thương và vẫn yêu thương Giuđa, Chúa chỉ muốn ông sám hối để được sống, nhưng tiền bạc đã làm cho ông quên mất Chúa. Ông đã nhẫn tâm quên đi từng lời nói, từng thái độ yêu thương mà Chúa đã dành cho ông. Ông đã cam tâm bán đứng Thầy mình với giá ba mươi đồng bạc.
Lạy Chúa, cảnh chua xót ấy gợi cho con nhớ đến chính con. Con vẫn mang khuôn mặt một Kitô hữu, con đã được Chúa cứu độ và con từng nghiêm trang lên rước Chúa, thế mà con cũng đã nhiều lần phạm tội. Con đã từng bán rẻ Chúa, con đã từng đánh đổi Chúa để được những thú vui nhỏ nhoi. Con thành tâm xin lỗi Chúa. Xin Chúa cứu giúp con.
Lạy Chúa, con cũng cầu xin cho những người con của Chúa đang bị bán rẻ trong các khu vực ăn chơi hoặc trong các nơi lao động. Xin Chúa ra tay cứu họ khỏi cảnh hỏa ngục trần gian ấy. Xin Chúa thương xót chúng con. Amen.
Ghi nhớ:Con Người ra đi như đã được ghi chép sẵn từ trước, nhưng khốn thay cho kẻ sẽ làm cho Ngài bị phản nộp”.
TGM Giuse Nguyễn Năng

SUY NIỆM: BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI
Cũng một hành động phản bội của Giuđa, nhưng trong bài Tin mừng hôm nay, Thánh Matthêu cho chúng ta biết một cách chi tiết và tỉ mỉ hơn.
Giuđa đã chủ động tìm gặp các thượng tế để thương lượng và trả giá về âm mưu bán Chúa của ông. Giuđa đã coi Chúa Giêsu nhưng một món hàng hóa “thuận mua vừa bán”. Tệ hơn nữa là Giuđa đã chấp nhận cái giá 30 đồng bạc, chỉ tương đương với một tháng lương của những nô lệ thời đó. Thật đúng như những gì mà ngôn sứ Dacaria đã tiên báo: Thiên Chúa bị dân người ruồng bỏ vì họ giễu cợt người và trả cho người số tiền công đáng giá một tên nô lệ”.
Vì tiền mà Giuđa đã phản bội chính Thầy mình thưa anh chị em. Giuđa nghĩ rằng, 30 đồng bạc ấy có thể làm cho ông được đổi đời, ông nào ngờ, những đồng bạc lẻ ấy đã hủy hoại cả cuộc đời ông. Ông rơi những giọt lệ thống hối nhưng mọi sự đã quá muộn màng.
Đây phải là bài học xương máu cho chúng ta thưa thưa anh chị em. Bởi vì ngày nay cũng có nhiều người vì tiền mà đã phản bội Chúa, phản bội nhau và phản bội chính lương tâm của mình: vì tiền mà nhiều người đã bỏ lễ Chúa Nhật để làm thêm làm bớt, cũng vì tiền mà nhiều người đã buôn gian bán lận đi ngược với lề luật của Chúa; và vì đồng tiền mà nhiều người đã gian dối lừa gạt và phất lờ tiếng lương tâm bảo làm lành lánh dữ…
Chúa Giêsu đã rất đau đớn khi phải chấp nhận sự phản bội của Giuđa. Và chắc chắn Ngài cũng đã rất đau đớn khi nhìn thấy sự phản bội của chúng ta đối với Chúa và đối với nhau.
Đừng vì lời lãi của thế gian mà đánh mất phần rỗi linh hồn thưa anh chị em. Thập giá vốn đã ghì nặng đôi vai, nên đừng làm cho Chúa phải trĩu nặng thêm cõi lòng khi thấy chúng ta quay lưng lại với Chúa và với nhau chỉ vì đồng tiền.
Hãy suy gẫm về điều đó. Hãy cùng nhau và cùng với Chúa bước đi trọn con đường thập giá năm nay, để tất cả chúng ta đều được bước vào hưởng vinh quang phục sinh với Ngài. Amen.
Lm. Antôn

SUY NIỆM:
Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật trình tự về những toan tính của Giuđa lên kế hoạch nộp Thầy Giêsu cho nhà cầm quyền Do-thái. Kế hoạch được tính toán bài bản, như là một liên kết dây chuyền về tội: Từ tham tiền nên tìm mọi cách để kiếm tiền và làm cả những tội tày đình nhất, mất cả tình cảm và lương tri, giả dối giả nai, liều mình rước Thánh Thể khi mang trong mình đầy tội lỗi, giao dịch với kẻ xấu, phản bội và cuối cùng tuyệt vọng đi thắt cổ.
Qua tường thuật Tin Mừng, chúng ta dễ nhận thấy nơi con người và sự phản bội của Giuđa phản ảnh nhiều thực trạng của nhiều Kitô hữu chúng ta hôm nay:
Giuđa không ngần ngại bán Thầy để được 30 đồng (bằng giá của một nô lệ), như thế ông thực ra chỉ là nô lệ cho “thần tiền” chứ không phải môn đệ của Chúa Giêsu.
Cũng không thiếu những người mang danh Kitô hữu – theo Chúa, nhưng thực chất chỉ vì quyền lợi, và sẵn sàng phản bội Chúa, bán rẻ lương tâm, chối bỏ Giáo Hội để giữ cái ghế, giữ cái nghề nghiệp, giữ lương bổng…
Giuđa dù biết mình bất xứng và được Chúa lưu ý, nhưng vẫn liều mình rước Thánh Thể (phạm thánh) để che mắt các đồng môn, rồi ra khỏi bàn tiệc thánh, ông quyết tâm đi làm điều mờ ám tội lỗi.
Không ít Kitô hữu chúng ta tuy sống trong tội, nhưng liều mình rước lễ để che mắt mọi người, rồi ra khỏi nhà thờ lại tiếp tục công việc mờ ám, gian lận và bán rẻ tha nhân…
Các viết của Tin Mừng thứ IV thật thâm thúy: “Giu-đa ra đi, trời đã tối”. Vâng, mang trong mình sự toan tính, tham lam, tham lợi cho riêng mình, lừa thầy phản bạn, Giu-đa bắt đầu bước vào bóng tối của sự lén lút mờ ám, ông bỏ giờ hát Thánh vịnh chung với Thầy và đồng môn, bỏ sinh hoạt ăn uống chung, và cuối cùng, ông đã mất luôn ơn gọi Tông đồ và mất luôn đức tin. Đó là thực trạng của những người, tham lam mờ ám, hành động lén lút trong bóng tối, đâm sau lưng và bán đứng nhau chỉ vì đồng tiền. Cuối cùng, họ càng ngày càng loại mình ra ngoài cộng đoàn, ra khỏi Giáo hội, đánh mất cả ơn gọi và mất đời sống đức tin…
Giuđa tách mình ra khỏi Chúa Giêsu, tách mình ra khỏi bàn tiệc thánh, tách mình ra khỏi Nhóm Mười Hai để ra đi theo sự xúi giục của phường gian ác.
Thời nào cũng có những tín hữu tự tách mình ra khỏi tình yêu Chúa Giêsu, bỏ tham dự thánh lễ, bỏ cộng đoàn (giáo xứ), bỏ Giáo Hội để chạy theo những quyến rũ của thế gian xác thịt và sự lầm lạc.
Ngược lại với tình yêu là sự phản bội. Tình yêu Chúa Giêsu đã tìm mọi cách kéo Giuđa ở lại để bước theo con đường của Người, nhưng ông đã ra đi theo kế hoạch của riêng mình.
Có những người mang danh Công Giáo nhưng không muốn hi sinh theo con đường thập giá, không nghe lời mời gọi của Chúa và Giáo Hội qua Lời Chúa và lời nhắn nhủ của các chủ chăn, nhưng muốn sống theo ý riêng mình và theo con đường toan tính của mình.
“Được Chúa thì được tất thảy, mất Chúa thì mất sạch tay”. Cuối cùng Giuđa vỡ mộng và tuyệt vọng rồi tìm đến cái chết.
Khi chúng ta đã mất ơn nghĩa với Chúa vì lo chạy theo vật chất, thì đích đến của chúng ta là mất linh hồn…
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con đừng vì lợi lộc thế gian mà phản bội Chúa, bán rẻ lương tâm và bán rẻ tha nhân. Amen
Hiền Lâm

SUY NIỆM: “LẠY THẦY CHẲNG LẼ CON SAO?”
Khung cảnh ấm áp, rộn ràng của bữa tiệc vượt qua bị trùng lại bởi câu nói của Chúa Giêsu: “Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy”. Các môn đệ buồn rầu quá sức bởi lời tiên báo này. Sự phản bội trong tình yêu là một điều hết sức đau đớn. Tình thầy trò bao năm sắp được “trắc nghiệm”. Ngay lập tức, chúng ta thấy sự bối rối và tự vấn nơi các môn đệ: “Lạy Thầy, chẳng lẽ con sao?”. Trong hoàn cảnh này, sự tự vấn là điều tốt. Thế nhưng, tự vấn không dừng lại ở suy nghĩ, ở lời nói, mà phải được diễn tả bằng hành động sám hối.
Sự yếu đuối nơi con người là điều không lạ. Hẳn là chúng ta cũng ý thức được phần nào giới hạn của mình. Các môn đệ được kể trong đoạn Tin mừng hôm nay cũng vậy. Họ đang đau đớn về một sự thật rằng, có ai đó trong họ sẽ bán đứng Thầy mình. Họ đang bối rối và lo lắng về điều mà họ có thể sẽ làm.
Bất cứ ai cũng có thể làm được hay có ý niệm về sự tự vấn và phản tỉnh. Điển hình như Giu-đa cũng vậy! Ông cũng chạnh lòng vì câu nói của Chúa. Trong ông cũng có một sự giằng co rất lớn. Ông ăn năn vì ý định đang có trong đầu và vì điều ông dự tính sẽ làm với Thầy. Nhưng điều đó chưa đủ, vì ông không có hành động sám hối.
Kinh Thánh cho chúng ta thấy rất nhiều hình ảnh của sự sám hối. Vua Đa-vít đã phạm tội nặng nề. Ông đã ăn năn và kêu lên: “Vâng, con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm…” (Tv 50, 6). Sau khi đấm ngực ăn năn, vua đã hành động để tạ lỗi cùng Thiên Chúa, bằng đời sống thánh thiện và công chính của mình. Trong Tân Ước, không hiếm những con người đã phạm tội, nhưng họ ăn năn sám hối bằng thái độ quyết tâm hành động, thay đổi cuộc sống như: Da kêu, Ma-đa-lê-na, các môn đệ trối Chúa, bỏ Chúa mà chạy… Các vị ấy đã sám hối và quyết định hành động, lấy cuộc sống, cái chết để minh chứng.
Quay trở lại với Giu-đa, ông đã không hành động để thể hiện sự ăn năn. Ông đã bán Thầy bằng một nụ hôn và 30 xu. Sau khi phạm tội, ông vẫn không quay trở lại cùng Chúa. Ông chọn cái chết trong tuyệt vọng mà không sám hối.
Suốt hành trình Mùa Chay, Giáo hội mời gọi chúng ta ăn năn, sám hối. Chúng ta cũng có rất nhiều ý niệm về sám hối, cũng thấy những tội lỗi và yếu đuối của bản thân, cũng thấy đau đớn vì sự bất trung khi xúc phạm đến Chúa, đến tha nhân. Chúng ta cũng đã có đôi lần nghẹn ngào nói cùng Chúa: “Lạy Chúa, chẳng lẽ con sao?”. Điều đó rất tốt nhưng chưa đủ. Chính hành động từ bỏ cái xấu mới làm cho việc ăn năn sám hối của chúng ta có ý nghĩa.
Mùa Chay gần kết thúc. Ít nhiều mỗi người cũng có những tâm tình sám hối ăn năn. Nhưng chính hành động từ bỏ cái xấu mới biến đổi chúng ta.
-         Chúng ta hối hận vì đã nóng nảy, xúc phạm hay làm tổn thương người khác, nhưng lại không sống với thái độ kiên nhẫn, hiền lành, bác ái và tử tế hơn.
-         Chúng ta có thể hối hận vì đã lười biếng, chểnh mảng bổn phận của người Ki-tô hữu, nhưng lại không thay đổi bằng việc siêng năng tham dự thánh lễ, đọc kinh cầu nguyện, ăn chay, bố thí…
Chúa Thánh Thần luôn có cách của Ngài để khơi gợi lương tâm của chúng ta, giúp mỗi người nhìn thấy sự thiện để chọn lựa. Điều đó hối thúc chúng ta muốn ăn năn trở về: “Thôi ta hãy trở về cùng Cha” (Lc 15, 18). Điều quan trọng là chúng ta phải thực thi theo những gì Ngài hướng dẫn.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con biết rằng: “Không phải cứ nói: Lạy Chúa, lạy Chúa là được vào Nước Trời cả đâu” (Mt 7, 21), bởi chúng con tin rằng: “Đức tin không có hành động là đức tin chết” (Gc 2, 17).  Vì ý thức rằng “tinh thần thì mạnh mẽ, nhưng thể xác thì yếu đuối”(Mc 14,38), nên chúng con cần ơn Chúa để có thể can đảm quyết định hành động sau những giờ phút sám hối, ăn năn. Amen.
Lm. Giuse Mai Văn Điệp, OP
SUY NIỆM: CÁI TÔI VÀ THIÊN CHÚA
 
Con người, vốn dĩ ai cũng bị lôi cuốn, ràng buộc bởi những lợi lộc và giá trị ở trần gian. Và Giuda trong trình thuật Tin Mừng hôm nay không phải là một loại trừ.
Có lẽ ai trong chúng ta cũng khẳng định rằng: vì đồng tiền, Giuda đã vô ơn bạc nghĩa bán Thầy của mình. Tuy nhiên, đồng tiền chưa phải là cội rễ cám dỗ dẫn đến sự phản bội của Giuda. Cái tôi của Giuda mới là căn nguyên của sự phản bội đó. Bị cái tôi chi phối nên Giuđa trở nên cứng lòng, cứng dạ, không chịu hoán cải.
Thật thế, rất nhiều lần Chúa Giêsu đã ám chỉ Giuda về hành vi mà y sắp đặt để bán Chúa. Nhưng, bởi cái tôi của Giuda quá lớn, nên những gì mà Chúa Giêsu cảnh tỉnh dường như “nước đổ đầu vịt”. Tin Mừng hôm nay không chỉ cho ta thấy rõ thái độ của Giuđa như mình là kẻ vô tội, nhưng hơn thế, y còn phớt lờ và thách thức Chúa Giêsu: “Rapbi, chẳng lẽ con sao?”.
Sự cuốn hút của những giá trị thế tục thường làm ta xa rời Thiên Chúa. Nhưng, có một sự ràng buộc ít được chú ý hơn đó là ràng buộc bởi cái tôi của mình. Cái tôi chi phối tất cả con người. Cái tôi điều khiển mọi lời nói, suy nghĩ và hành động. Quá đề tôn cái tôi sẽ nguy hại đến mối tương quan của ta với Thiên Chúa và giữa ta với tha nhân.
Thay vì Thiên Chúa là trung tâm thì cái tôi trở thành tâm điểm của cuộc đời.
Thay vì mọi quy chuẩn đều phát xuất và quy hướng về Thiên Chúa thì cái tôi trở thành điểm xuất phát và đích đến cho mọi quyết định trong cuộc sống.
Thay vì sống chia sẻ chung với tha nhân, cộng đồng thì cái tôi làm cho ta trở thành một ốc đảo ích kỷ, riêng tư và cô lập.
Lời Chúa mời gọi ta nhìn nhận lại thái độ và quan điểm của mình trong đời sống hằng ngày: Đâu là những ràng buộc khiến ta không đến gần với Thiên Chúa? Đâu là những lôi cuốn khiến ta xa dần với Ngài? Đâu là nguyên cớ khiến chúng ta không thể hòa nhập được trong gia đình và với cộng đoàn?
 J.B Lê Đình Nam
SUY NIỆM:“THƯA THẦY CÓ PHẢI CON KHÔNG?” 
Trong cuộc sống, không ai thoát được đau khổ. Tuy nhiên, có nhiều loại đau khổ. Đau khổ nhất vẫn là sự phản bội của chính người mà chúng ta đã từng ra tay nâng đỡ…!
Hôm nay, thánh sử Mátthêu cũng gợi lại cho chúng ta tấm thảm kịch bi thương khi họa lại khung cảnh của một bữa tiệc cuối cùng của Thầy Giêsu với các môn sinh của mình, để rồi chính trong bữa ăn thân tình và huynh đệ này lại diễn ra một sự phản bội trắng trợn của ngay học trò Giuđa, kẻ đã được tin tưởng trao cho trách vụ quản lý. Tệ hơn nữa, âm mưu này lại bị hắn che lấp bằng câu hỏi: “Rápbi, (thưa Thầy) chẳng lẽ con sao?” Ngay sau lời loan báo về sự phản bội của Đức Giêsu: “Thầy nói thật với các con, có một người trong các con sẽ nộp Thầy”.
Nếu các môn đệ khác khi hỏi cùng câu hỏi như Giuđa, thì trong tâm hồn của các ông là lo lắng, buồn rầu và đau đớn, còn Giuđa thì không, bởi hắn đã dùng hình thức này nhằm đánh lạc hướng để mọi người không còn nghi ngờ về hành vi bỉ ổi của hắn và để hắn dễ bề hành động. Chính vì thế mà làm cho Đức Giêsu trong tư cách là người thi ân giáng phúc, là thầy, là Thiên Chúa càng thêm đau khổ!
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay dạy cho chúng ta những bài học sau:
Trước tiên, chúng ta hãy xác định rõ mục đích của cuộc đời mình, đó là đi tìm hạnh phúc chứ không phải danh, lợi, thú, để rồi vỡ mộng như Giuđa khi xưa mà dẫn đến thất vọng và lựa chọn hành vi phản thầy.
Thứ hai, tin và theo Chúa không có nghĩa là thoát khỏi đau khổ, nhưng điều quan trọng là thấy được ý nghĩa, giá trị của khổ đau.
Thứ ba, khi chọn Chúa là gia nghiệp, lý tưởng, chúng ta chỉ thấy được hạnh phúc sau khi đã hoàn thành hành trình theo Ngài trên dương thế mà thôi. Họa hiếm mới có được ân phúc này khi còn bình sinh.
Trong những ngày cuối cùng của Mùa Chay này, xin Chúa ban cho chúng ta ý thức được căn tính và mục đích của cuộc đời, từ đó biết hiệu chỉnh lương tâm và những lựa chọn sao cho phù hợp với vai trò môn đệ của Đức Giêsu.
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa ban cho mỗi người chúng con biết mặc lấy tâm tình của mười một môn đệ trong bài Tin Mừng hôm nay, đừng như Giuđa, mà làm cho Chúa phải đau buồn. Amen.
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây