SUY NIỆM THỨ BA TUẦN XIII THƯỜNG NIÊN
Mt 8,23-27
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
23 Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. 24 Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ.
25 Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: “Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!”
26 Chúa phán: “Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?” Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ!
27 Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: “Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?”
SUY NIỆM 1:
Sứ điệp: Giáo Hội luôn phải lữ hành giữa sóng gió biển đời, nhưng nhờ sự hiện diện quyền năng của Chúa Giêsu Phục Sinh, Giáo Hội sẽ vượt qua mọi gian nan thử thách và bước đi trong bình an.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con nhìn thấy Giáo Hội nơi con thuyền của các tông đồ. Giáo Hội của Chúa lữ hành trên trần gian luôn phải đương đầu với sóng gió biển động. Qua chặng đường hai ngàn năm lịch sử, đã có rất nhiều lúc Giáo Hội gặp phải muôn ngàn thử thách gian nan. Các tông đồ xuống thuyền theo Chúa, nhưng đâu phải vì vậy mà không gặp sóng gió. Chúng con đi theo Chúa đâu có được miễn khỏi gian nan.
Thế mà dường như Chúa chẳng quan tâm gì tới chúng con. Chúa vẫn ngủ mà chẳng ra tay cứu giúp. Chúa để chúng con chèo chống một mình, cuống cuồng hoảng sợ.
Lạy Chúa, chúng con bắt chước các tông đồ đánh thức Chúa và kêu cầu xin Chúa cứu chúng con. Thực ra, chúng con tin rằng Chúa vẫn ở với chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Chúa đã sống lại và làm chủ tất cả mọi quyền lực. Chúa đã hứa gìn giữ Giáo Hội Chúa, dù quyền lực tử thần cũng không thắng nổi Giáo Hội. Chúng con tin thế, nhưng lòng tin chúng con còn quá yếu kém, nên chúng con hốt hoảng mỗi khi gặp sóng gió.
Xin Chúa thêm đức tin để chúng con nhận ra Chúa vẫn hiện diện với chúng con. Đôi lúc chúng con mất kiên nhẫn vì không thấy Chúa hành động, vì không tìm ra lối thoát. Xin Chúa giúp chúng con nhận ra rằng dù Chúa ngủ, nhưng Chúa vẫn là Chúa quyền năng. Xin Chúa dạy chúng con biết chạy đến với Chúa và kêu cầu Chúa, không phải với thái độ hốt hoảng, nhưng với thái độ bình thản đầy tin tưởng.
Lạy Chúa, có Chúa đồng hành, chúng con an tâm chu toàn sứ mạng Chúa trao. Amen.
Ghi nhớ : “Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển yên lặng như tờ”.
TGM Giuse Nguyễn Năng
SUY NIỆM 1: VỮNG TIN VÀO CHÚA
Ở đời người ta thường hay nói “Sinh nghề tử nghiệp”. Chắc ít nhiều anh chị em cũng đã từng nghe câu này rồi. Bài Tin mừng hôm nay cho biết, các tông đồ cũng từng trải qua một phen “thập tử nhất sinh” với cái nghề ngư phủ của mình.
Các ngài vốn là những tay ngư phủ dày dặn kinh nghiệm, vì phần lớn cuộc đời của các ngài gắn liền với biển cả, và cũng đã từng đối diện với bao phen phong ba bão táp. Nhưng lần này các ngài đã kiệt sức. Các ngài đã biết sợ, và đã nhận ra rằng, có những lúc mình không đủ sức để đối diện. Điều này mời gọi chúng ta hãy nhớ lại lời cảnh giác sau của Thánh Paul: “Ai tưởng mình đứng vững, coi chừng kẻo ngã”. Đây chính là sứ điệp đầu tiên mà lời Chúa hôm nay nhắn gởi đến tất cả chúng ta.
Nhiều lúc chúng ta sáng lễ, chiều kinh, tối lần 50 hạt; và nghĩ rằng, đức tin của chúng ta như thế là đã ngon lành, đã đủ mạnh để vượt qua tất cả. Nhưng thưa anh chị em, đức tin trong những lúc bình an chưa nói lên được gì, chỉ có những lúc gặp gian nan thử thách mà anh chị em vẫn còn tin, vẫn còn hy vọng đó mới là một đức tin trưởng thành. Do đó lễ thì cứ đi, kinh thì cứ đọc, tràng hạt thì cứ lần; nhưng mỗi người đừng quên cầu nguyện với Chúa rằng: “Lạy Chúa, con tin! Nhưng xin Chúa củng cố đức tin còn non yếu của chúng con”.
Quay trở lại bài Tin mừng với hình ảnh của các tông đồ. Khi các ngài nhận ra mình không còn đủ sức đối diện, và cần đến một sự trợ giúp, các ngài đã tìm đúng người thưa anh chị em. Các tông đồ không cầu cứu các bạn chài bên cạnh, nhưng cầu cứu chính Chúa Giêsu: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con”.
Có lẽ ít là một lần ai cũng từng trải qua những khó khăn bế tắc trong cuộc sống, và cần sự trợ giúp từ người khác. Vậy người đầu tiên chúng ta nhớ tới là ai? Có phải Chúa không thưa anh chị em? Đừng bao giờ quên Chúa trong mọi biến cố lớn nhỏ buồn vui của cuộc đời mình. Đây là sứ điệp thứ hai mà lời Chúa hôm nay muốn nói với chúng ta.
Có một điều dám chắc với anh chị em rằng, những lúc như thế mà chúng ta tìm đến với Chúa thì chắc chắn Ngài sẽ ban cho chúng ta bình an để chúng ta bình tĩnh, Ngài sẽ soi sáng trí khôn để chúng ta đủ sáng suốt mà giải quyết vấn đề. Và tất nhiên, ơn của Chúa luôn đủ cho tất cả chúng ta. Hãy tin tưởng vào điều đó !
Tóm lại, lời Chúa hôm nay muốn nói với chúng ta rằng: mỗi người hãy khiêm tốn nhìn nhận có những lúc mình rất yếu đuối và cần đến sự trợ giúp của người khác. Và đừng bao giờ quên chọn Chúa là điểm tựa của đời ta. Amen.
Lm. Antôn
SUY NIỆM 3:
23. Khi ấy, Đức Giê-su xuống thuyền, các môn đệ đi theo Người. 24 Bỗng nhiên biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền, nhưng Người vẫn ngủ.
• Đức Giêsu xuống thuyền để tiếp tục sứ mạng rao giảng. Các môn đệ cùng đồng hành với Thầy Giêsu. Đi cùng với Giêsu chính là sứ mạng của người tông đồ. Chúng ta không thể đi một mình và làm việc một mình. Chúng ta vẫn cần đến người khác.
• Cuộc đời ít ai học được chữ NGỜ. Đang yên lành trên thuyền thì biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền. Cái bên ngoài tác động. Chẳng ai trên thuyền muốn điều đó. Thế nhưng, sự việc vẫn xảy ra. Điều quan trọng không phải là cơn sóng nhưng là tôi sẽ ứng xử như thế nào trước cơn sóng đó.
• Ngắm nhìn Đức Giêsu vẫn ngủ. Tâm hồn Ngài bình an. Ngài đón nhận nó như nó là. Không dễ để có được thái độ này. Người ta thường cuống cuồng lên trước những biến cố không mong muốn do người khác hay thiên nhiên gây nên.
→ Tâm thế của Đức Giêsu trước biến cố khó khăn này giúp cho tôi điều gì?
→ Lạy Chúa, xin cho con học được sự bình tâm trong mọi cảnh huống của cuộc sống.
Br. Vincent SJ
SUY NIỆM 4: “THẦY ĐÂY, ĐỪNG SỢ”
Trước cảnh bão táp dữ dội, sóng cuồn cuộn dâng, hẳn ai là người không sợ? Nhất là lúc đó, chúng ta lại là người đang ở tâm điểm của thiên tai!
Hôm nay, các môn đệ cũng trải qua cơn cuồng phong, biến động mạnh của biển, khiến sóng lớn và nước ập vào thuyền, vì thế các ông lo sợ, hoảng loạn, nên đã tìm hết cách để chống trả với thiên tai và hy vọng con thuyền gặp được an toàn.
Hình ảnh con thuyền chuyên chở Đức Giêsu và các môn đệ hôm nay chính là hình ảnh của Giáo Hội và mỗi chúng ta trên hành trình dương thế. Có những lúc Giáo Hội gặp phải những khó khăn, thử thách, hay cuộc đời của chúng ta lắm khi gặp phải sự bất an, thất bại, chán chường.
Thật vậy, những trận cuồng phong thiên hình vạn trạng từ bên ngoài với những cơn thịnh nộ của thiên nhiên, những tai nạn, bệnh tật ập đến, tiền tài tiêu tan theo mây khói, bị ức hiếp tột cùng, bị quá thiệt thòi vì những đổi trắng thay đen của lòng người; hay từ bên trong bản thân do những xung đột giữa thiện và ác, giữa bao dung và kết án, giữa tha thứ và hận thù, tất cả đã làm cho không biết bao người phải lung lay đức tin và hoang mang...
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tin tưởng vào Ngài, vì: bất cứ hoàn cảnh nào trong cuộc sống, Chúa vẫn còn đó trên chiếc thuyền của Giáo Hội và trong cuộc đời của chúng ta. Vì thế, không gì và không có cách nào, dù quyền lực của thế gian, của sự ác, bất công và ma quỷ cũng không phá đổ nổi Giáo Hội của Chúa. Đi theo và trở thành môn đệ thì phải hiểu được quy luật căn bản, tất yếu của hành trình đức tin là: qua đau khổ rồi mới đến vinh quang; qua cái chết rồi mới được phục sinh.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết cậy trông nơi Chúa. Xin cho chúng con biết can đảm trung thành với ơn gọi và sứ mạng của mình, dù gặp phải bão táp phong ba. Những lúc như thế, xin Chúa soi sáng cho chúng con biết thưa với Chúa như các môn đệ khi xưa: "Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con!". Amen.
Giuse Vinh sơn Ngọc Biển SSP
SUY NIỆM 5:
Cuộc đời chúng ta có lúc yên bình nhưng lắm khi cũng gặp phải sóng gió, khiến chúng ta sợ hãi bất an. Xin Chúa luôn ở bên để che chở, chấn an và giúp ta biết chọn lựa hướng sống sao cho tốt đẹp ý Người, nhờ đó thuyền đời của ta dễ dàng vượt qua sóng gió hiễm nguy giữa biển đời trần gian này để đạt đến bến bờ an vui nhờ sức mạnh ơn ban của Chúa.
Những hình ảnh được đề cập trong đoạn Tin mừng hôm nay giúp chúng ta hiểu rằng: Các môn đệ chính là mỗi người chúng ta. Con thuyền là hình ảnh của Giáo Hội. Biển khơi là hình ảnh trần gian. Phong ba, bảo tố là những thử thách do ma quỷ gây nên.
– Giống như các môn đệ xưa, theo Chúa Giêsu, chúng ta đã bước vào con thuyền của Giáo Hội mà Chúa Giêsu thiết lập khi ta lãnh nhận bí tích thánh tẩy. Từ đó ta cùng ở trong con thuyền Giáo hội để tiến bước trên biển đời trần gian.
– Tựa như con thuyền của các môn đệ bị những con sóng to đánh dữ dội, thì ở mọi thời, mọi nơi Giáo Hội cách chung; cách riêng thuyền đời của mỗi chúng ta cũng phải đương đầu với những chống đối, những vu khống, bôi nhọ và loại trừ do thế lực ma quỷ gây ra.
– Ví như sóng gió bất ngờ xảy đến chính là những vết đen đáng tiếc xảy ra trong Giáo Hội. Hay những đau khổ, thất bại và bất hạnh xảy đến trong cuộc sống, làm cho niềm tin của chúng ta như chao đảo, lắm khi mất cả phương hướng cho cuộc sống.
– Sánh như các tông đồ vì nghi ngờ vào quyền năng của Chúa khiến các ông sợ hãi. Cuộc đời của người Kitô hữu chúng ta khi đối mặt với những khó khăn, đau khổ và thử thách… trong cuộc sống cũng làm chúng ta lo sợ, nghi ngờ vào quyền năng của Chúa và lắm khi đánh mất cả niềm tin và hy vọng mà buông mình chìm sâu vào dòng chảy của biển đời. Nhưng chúng ta hãy vững tin vì Chúa Giêsu luôn ở bên chúng ta để nâng đỡ và ra tay cứu giúp, nếu chúng ta biết trông cậy và tha thiết kêu cầu Người như các môn đệ: “Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!”.
Xin Chúa ban thêm lòng tin kiên vững nơi chúng con, để dù trong bất cứ hoàn cảnh thử thách nào, ngay cả những lúc bước đi trong đêm tối của đức tin, chúng con vẫn an tâm tiến bước trên biển đời. Xin Chúa luôn hiện diện và đồng hành với chúng con, để đưa dẫn chúng con đạt tới bến bờ bình an.
Lm Seoka
SUY NIỆM 6: SÓNG GIÓ BIỂN CẢ YÊN LẶNG.
Chúa Giêsu dẹp yên biển động làm cho các môn đệ từ chỗ kém lòng tin đến chỗ khâm phục quyền năng Thiên Chúa nơi Người. Hình ảnh con thuyền làm cho chúng ta liên tưởng đến Giáo hội cũng có lúc gặp phong ba bão tố, nhưng Chúa Giêsu Phục sinh luôn đồng hành và bảo vệ Giáo hội bằng sức mạnh và quyền năng của Người. Mỗi tín hữu cũng phải ý thức sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống, để chúng ta an tâm và biết kêu cầu Chúa mỗi lúc gặp gian nan, khốn khó.
Rõ ràng là qua phép lạ dẹp yên bão tố trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn mạc khải thêm cho các môn đệ biết về Ngài, đồng thời Ngài cũng muốn huấn luyện họ để họ thêm vững vàng về đức tin.
Người Do thái cho rằng, biển cả là sào huyệt của quỉ dữ, biển động là dấu quỉ dữ lộng hành. Họ cũng nghĩ rằng, chỉ một mình Thiên Chúa và những kẻ được Thiên Chúa ban đặc quyền mới có thể chế ngự được sức mạnh của biển cả. Như vậy, việc Chúa dẹp bão tố hôm nay chứng tỏ Ngài là Thiên Chúa.
Tin mừng nói đang lúc bão thì Chúa Giêsu ngủ: Chúa Giêsu ngủ không phải vì Ngài quá mệt. Thực ra Ngài chỉ “làm bộ” ngủ thôi, để xem các môn đệ của Ngài có an tâm giữa giông tố bão táp khi có Ngài hiện diện giữa họ không. Thế nhưng, các ông đã sợ hãi cuống cuồng chứng tỏ các ông chưa vững tin. Bởi đó, sau phép lạ Chúa đã trách: ”Hỡi những kẻ yếu lòng tin” (Mt 8,26).
Sự quan phòng của Thiên Chúa đã cho phép cơn giông tố xảy ra trong cuộc sống con người, để thức tỉnh con người trở về với Ngài. Điều quan trọng không phải là không có bão tố hoặc khó khăn thử thách, nhưng là có Chúa hiện diện dù lúc đó xem ra Ngài ngủ, không màng chi đến nguy hiểm đang xảy ra.
Thật thế, gian nan thử thách Thiên Chúa cho xảy đến là để con người ý thức về sự yếu đuối, mỏng dòn của mình, đồng thời đặt niềm trông cậy vào Chúa. Cơn bão xảy ra đã làm cho các Tông đồ không còn dựa vào phương tiện vật chất là chiếc thuyền đang nâng đỡ chở che các ông, cũng như không còn tự phụ vào tài năng vượt biển của mình; trái lại, các ông ý thức mình cần đến Chúa: “Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất”. Chính nhờ lời cầu nguyện trong lúc gian nan nguy hiểm, các Tông đồ được chứng kiến phép lạ và quyền năng của Chúa (Mỗi ngày một tin vui).
Mỗi người chúng ta không khác gì chiếc thuyền nan chòng chành giữa biển trần gian đầy sóng gió bão táp, khó khăn nối tiếp khó khăn. Nếu chúng ta chỉ dựa vào sức mình hay dựa vào một quyền năng nào đó thì chúng ta sẽ thất bại. Ai có thể cứu chúng ta thoát khỏi sóng gió ba đào khi chiếc thuyền của chúng ta sắp chìm? Chỉ có Thiên Chúa. Ngài như người cha lái con tàu vững chắc trên biển cả, chúng ta là con chỉ biết tin tưởng vào quyền năng của người Cha trên trời.
Trong một chuyến đi xa, ông thuyền trưởng cho con đi theo trên một con tàu lớn chở nhiều hành khách. Bỗng một hôm, một cơn bão lớn nổi lên khi con tàu đang lênh đênh giữa biển, hành khách thì cuống cuồng lo sợ, thuỷ thủ thì vất vả tìm mọi cách chống đỡ, chỉ một mình em bé bình tĩnh đứng nhìn cảnh vật như chẳng có chuyện gì xảy ra. Lấy làm lạ, một người đến hỏi em: “Em không sợ tàu chìm sao?” Em đáp: “Chìm sao được, ba tôi lái tàu mà”. Em bé bình tĩnh không sợ vì tin tưởng ở tài lái tàu của ba em.
Câu chuyện trong bài Tin mừng hôm nay dạy chúng ta bài học: hãy tin cậy vào Chúa và cầu nguyện. Ai cũng thích sóng yên bể lặng, xuôi chèo mát mái. Nhưng cuộc đời nào mà chẳng có giông tố? Tuy nhiên, chính giông tố mới giúp chúng ta nhận ra chính mình: mình còn yếu đuối và bất lực, còn nhát đảm và kém tin. Cũng chính giông tố sẽ đưa ta đến với Chúa, để ta hoàn toàn phó thác cho sự quan phòng của Ngài. Cũng chính giông tố cũng giúp chúng ta biểu lộ đức tin. Có thể nói, đức tin sẽ lớn lên ít nhiều sau mỗi lần giông tố. Khi đã biết con người hoàn toàn yếu đuối và bất lực thì chỉ còn biết cậy trông vào Chúa và xin Ngài đến cứu giúp, không phải chỉ cầu xin khi gặp hoạn nạn, nhưng phải tin Chúa và cầu xin Ngài mọi nơi mọi lúc trong lúc được bình yên.
Truyện: Ta đã vác con trên vai
Ngày nọ, một thầy dòng mơ thấy mình đang đi dọc theo bờ biển với Chúa. Ông nhìn xuống bãi cát, thấy có bốn dấu chân: hai của ông và hai của Chúa.
Nhưng ông cũng nhận thấy có những đoạn đường chỉ có hai dấu chân. Và ông nhớ lại: đó là những ngày ông buồn khổ nhất và cực nhọc nhất. Ông bèn than thở với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa đã nói với con là nếu con theo Chúa, thì Chúa sẽ ở với con luôn luôn. Nhưng giờ đây con thấy rằng, những lúc con chao đảo nhất, thì lại chẳng thấy dấu chân Chúa đâu. Con không hiểu tại sao Chúa lại bỏ con giữa lúc con cần Chúa nhất như thế?”
Chúa đáp: “Con ạ. Ta chẳng bao giờ bỏ con. Con chỉ thấy hai dấu chân trên cát, vì trong những lúc khốn khó đó, Ta đã vác con trên vai và mang con đi”.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
SUY NIỆM 7:THIÊN CHÚA, NGUỒN BÌNH AN ĐÍCH THỰC
Đứng trước sức mạnh thiên nhiên, con người cảm nhận được sự nhỏ bé và yếu đuối của mình. Trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, các môn đệ cũng đã cảm nhận được thân phận mong manh, yếu đuối của mình khi đối diện với phong ba bảo táp, nên các ông đã chạy đến với Đức Giêsu để xin Ngài trợ giúp: “Thưa Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất”.
Khi đối diện với sóng to, gió lớn của biển cả, các môn đệ lo lắng, run rẩy, sợ hãi và dường như bất lực. Nỗi sợ hãi ngày càng dâng trào khiến các ông lo lắng về tương lai của mình. May mắn thay, đứng trước “ngàn cân treo sợi tóc”, trước sự đe doạ đến tính mạng, các ông nhận ra mình vẫn còn có Đức Giêsu bên cạnh và chạy đến cầu xin sự trợ giúp của Người “xin cứu chúng con”. Mặc dù lòng tin của các môn đệ còn yếu kém, nhưng các ông đã nhận ra sự yếu đuối và bất lực của chính mình để biết chạy đến cậy nhờ Thiên Chúa. Và cũng từ nhận thức này, các môn đệ đã tìm thấy được nguồn bình an đích thực.
Khó khăn, thử thách luôn hiện diện trong cuộc sống thường ngày của mỗi người. Có những thử thách, người ta có thể dễ dàng vượt qua, nhưng cũng có lắm thử thách đẩy ta vào đường cùng và cảm thấy bất lực. Là Kitô hữu, chúng ta biết và xác tín rằng có Chúa luôn ở bên cạnh. Ngài là Đấng Thiên Sai mà Thiên Chúa hứa, có quyền năng vượt trên mọi sức mạnh của thế gian. Vì thế, Ngài là điểm tựa vững chắc đem lại nguồn bình an cho những ai biết cậy trông vào Người. Thế nhưng đứng trước những thử thách quẫn bách của cuộc đời, liệu ta có nhận ra Chúa là nguồn bình an đích thực mà chạy đến xin Người nâng đỡ, trợ giúp như các môn đệ trong bài Tin Mừng hôm nay hay ta chỉ biết ỷ vào sức riêng của bản thân mình?
Lạy Chúa, trước những khó khăn, thử thách của cuộc sống, xin khơi dậy đức tin trong chúng con để chúng con mau mắn chạy đến với Chúa là nguồn bình an đích thực. Amen.
Tu sĩ Giuse Trần Văn Hiếu, SVD